Đây là thói quen của Nguyễn Văn Bích. Anh đã từng chơi cờ từ sáng đến đêm ở nhà Bùi Khang. Khoảng 2 giờ thì Bích hết tiền. Khang thấy muộn quá rồi bảo Bích ngủ lại. Sáng hôm sau, anh đèo Bích ra hàng phở ăn sáng, uống cà phê rồi cho Bích hai chục nghìn để về. Bích cầm tiền ra ngay đầu phố, chơi cờ đến trưa thì hết nhẵn. Bạn cờ cho anh năm nghìn để đi xe ôm. Đi đến cuối phố anh lại sà vào một sới cờ khác, chơi 2000 đồng / ván. Thua hai ván, còn 1000 đồng anh lại rủ người ta chơi nốt 1000 đồng. Chỉ mười phút sau, anh sạch túi. Và bây giờ anh mới “yên tâm” hể hả ra về.
Related Posts
Thế nào là phong cách chơi cờ của một người?
- Amin
- 26/02/2006
- 0
Phong cách không phải đến từ những tấm thảm đỏ trải sẵn mà đến từ những thử thách được chứng minh bằng những chiến công.
Như trong cờ Vua có Tigran Petrosian (người Armenia) có phong cách chơi phòng thủ giỏi tới mức lạ lùng, có những giải suốt 70 ván mà không đối thủ nào hạ ông nổi lấy một ván (mà toàn là những ván cờ ở đẳng cấp thế giới). Ông như một quả núi lớn, luôn chắn đường bất cứ ai muốn vượt qua. Nhờ đó mà ông đã trở thành nhà vô địch thể giới.
Trái với ông là phong cách chơi đòn phối hợp hoàn hảo tới mức kinh hoàng của Paul Morphy (người Mỹ), tất cả các đối thủ cùng thời với ông đều rơi rụng dưới tay ông một cách thảm hại. Ông thắng tất cả các kỳ thủ đồng hương, thắng tất cả những tay cờ lỗi lạc nhất của các nước châu Âu nên dù ông đã qua đời cách nay gần 150 năm mà làng cờ thế giới vẫn nhắc tới ông một cách vô cùng kính trọng với biểu tượng của kiểu chơi tấn công như vũ bão.
Nhưng nếu như cả Morphy lẫn Petrosian còn sống mà gặp nhau trong một trận tay đôi 24 ván để tranh chức vô địch thế giới thì không ai dám đoán chắc người nào sẽ thắng người nào.
Phong cách là như thế đấy. Phong cách là biểu hiện của một sức mạnh độc đáo của mỗi một kỳ thủ. Không ai giống ai, phong cách của mỗi người không giống nhau, nhưng để trở thành cao thủ hay các đại cao thủ thì phải có phong cách của mình, nói cách khác qua những trận chiến mà hình thành được phong cách.
Ở đây cũng nên phân biệt phong cách với trường phái.
Trường phái là một hệ thống gồm cả lý thuyết lẫn thực hành riêng biệt nào đó được một nhóm, một tập thể nào đó tuân thủ. Còn nhưng những người chơi cờ theo kiểu “lờ nhờ nước hến” thiếu bản lĩnh, trên bàn cớ luôn phân vân, lưỡng lự thì có chơi mãi cũng khó mà tiến được, nói chi đến phong cách. Muốn tiến họ phải tự “lột xác”, phải có quyết tâm và nghị lực tất cả sẽ được thể hiện ở việc nghiên cứu học tập kiên trì và va chạm thường xuyên ở những trận đấu lớn, trước những cao thủ để bước được vào làng cờ bằng “cửa chính” chứ không phải bằng những ngón tiểu xảo lặt vặt của những kẻ “tiểu nhân”.
Trần Quới
- Amin
- 30/09/2005
- 0
[img maxheight=200 maxwidth=200]xq50-0.jpg;right;Trần Quới[/img]Trần Quới (còn được gọi là Lác Chảy) là một tài năng cờ kiệt xuất bậc nhất của miền Nam trong thập kỷ 70 và 80. Tuy còn trẻ nhưng Trần Quới đã tỏ ra có bản lĩnh và năng khiếu cờ bẩm sinh. Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình (1957-1988) Trần Quới đã gặp và thi đấu với hầu hết các danh kỳ hạng nhất miền Nam và đã tỏ rõ sức cờ mạnh của mình qua những ván cờ xuất sắc, thắng hầu hết các đối thủ.
Cờ cười: tranh vui về cờ 2
- Amin
- 12/03/2012
- 0
[img]xq602-0.jpg;right;[/img][img]xq602-1.jpg;right;[/img][img]xq602-2.jpg;right;[/img]