Lang thang cho biết thú nhàn

Anh Hai chăm chú nhìn màn hình rồi quay sang tôi:

– Này chú, ta thấy “cửa tiệm trên mạng” ấy trong một cửa sổ khác, không phải cửa sổ Microsoft Word. Đó là công cụ gì thế?

– Dạ, công cụ này gọi là browser. Bên mình kêu bằng trình duyệt, anh ạ.

Thấy anh phân vân, tôi nói thêm cho rõ:

– Như duyệt… binh í mà.

– Browse nghĩa là xem lướt, sao lại gọi là duyệt? Chú duyệt một bài viết tức là chú kiểm tra tính đúng đắn của nó đấy!

Tôi gãi đầu:

– Có lẽ bây giờ khi “duyệt” bất cứ cái gì, người ta chỉ… “xem lướt”, thế nên hai từ này trở thành… đồng nghĩa, anh ạ. Anh Hai biết không, khi bấm vào chỗ này, chỗ kia bên trong cửa sổ trình duyệt, chỉ tích tắc thôi, mình có thể “xẹt” qua tận… châu Phi. Những người khoái ngao du trên mạng ví chuyện này như trò surfing. Quả thực, anh Hai sẽ thấy “lướt” trên mạng thú vị cực kỳ, không khác gì lướt ván trên mặt nước đâu nhé (“đánh trống lãng” vốn là… năng khiếu của tôi từ nhỏ). Điều này đang trở thành một thứ văn hóa mới đấy anh ạ.

Anh Hai ngạc nhiên:

– Nếu người ta “lên mạng” chỉ để xem qua loa, đại khái, phỏng có ích gì?

– Anh Hai nghĩ xem, sau những giờ căng thẳng đầu óc, nhàn tản lang thang khắp phố phường, đụng đâu ngó đó, còn gì thích hơn! Em cho rằng đấy là thú vui tao nhã, vẫn còn hơn “ngồi đồng” than thở… tình đời đen bạc. Nói thì nói vậy, mỗi người lên mạng thường có định hướng riêng. Trên mạng có những nơi tử tế lắm, anh ạ, họ chuyên giúp mình tìm thông tin. Em thử cho anh xem nhé…

Trong ô Address của trình duyệt, tôi gõ địa chỉ http://www.yahoo.com/ và ấn Enter.

[img]xq263-0.jpg;center;[/img]

– Đây rồi! Trong cái ô Search the Web này, anh Hai gõ vào các từ chốt (keyword) gì đó diễn tả chủ đề mình quan tâm, “nó” sẽ giúp mình tìm ra những địa chỉ có thông tin liên quan đến chủ đề ấy. Anh Hai thích chơi cờ tướng, vậy mình thử tìm hiểu xem làng cờ tướng trên thế giới có gì lạ. À, cờ tướng trong tiếng Anh gọi là gì, hở anh?

– Nếu tôi nhớ không lầm thì người phương Tây gọi là Chinese Chess.

Tôi nhanh nhẹn gõ Chinese Chess vào ô Search the Web rồi bấm nút Yahoo! Search. Trong giây lát, hàng lô hàng lốc địa chỉ xuất hiện, tràn ngập cửa sổ trình duyệt.

– Úi giời ơi, nhiều quá thể! Mà chưa hết đâu anh, ở cuối danh sách, em bấm vào Next, “nó” lại cho thêm một đống địa chỉ khác đây này. Ta nên “chui” vào chỗ nào đó xem chơi cho biết. Ơ, gì đây nhỉ? “Coffee Chinese Chess được viết bởi Pham Hong Nguyen”… Đã cờ tướng, lại “cà phê cà pháo”nữa! Vị này xem ra biết hưởng nhàn đây…

Anh Hai chợt vỗ vai tôi:

– Này chú, có phải những chỗ có gạch dưới là nơi mình có thể “đi vào”?

– Vâng, đúng thế ạ. Chỗ có gạch dưới gọi là link, tức là liên kết. Anh Hai biết không, những địa chỉ trên mạng luôn liên kết chằng chịt với nhau nên dân Mỹ gọi đấy là Web, tức mạng nhện. Web thì rõ ràng sang hơn… mạng nhện, thế nên dân mình đâm ra thích nói “duyệt Web” hay “lướt Web”…

Nhìn vẻ chăm chú của anh Hai, chắc rằng anh đang khâm phục ghê lắm sự uyên bác của mình, tôi càng hăng hái:

– Mình vào “quán cà phê” này, anh nhé. (Tôi bấm vào Coffee Chinese Chess, “nhảy vào” địa chỉ www.nchess.com/cccmain.htm.) Ồ, hóa ra đây là chỗ chơi cờ tướng. Thôi, em xin nhường anh chơi thử. Em chẳng dám “múa rìu qua mắt thợ”!

[img]xq263-1.jpg;center;[/img]

Cầm lấy con chuột, anh Hai thử đụng vào bàn cờ trên màn hình…

– À, tôi hiểu rồi. Ta chỉ cần bấm quân cờ nào đó rồi bấm tiếp vào vị trí muốn đến. Chú xem, “nó” đáp trả liền đây này.

– Gớm thật! Sau nước đi, “nó” còn mở nhạc “tứng từng” khiêu khích mình nữa. Vào pháo ngay đi anh! Cho “nó” biết thế nào là… lễ độ.

Bất giác anh Hai quay nhìn tôi, bật cười:

– Thế gọi là “duyệt” mà rốt cuộc lại hóa trò chơi!

Tôi gật gù:

– Ấy cũng là chuyện thường tình, anh ạ.


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *