Chưa phân loại

Đào Cao Khoa – Nhà vô địch cờ Tướng quốc gia 1999 – Từ thế biến trong bố cục “Tả Tượng hoành xa”

[img]xq528-0.jpg;right;Đào Cao Khoa – vô địch 1999 (ảnh Võ Tấn)[/img]Sau nhiều năm ngôi vô địch hoàn toàn thuộc về trung tâm cờ tướng TpHCM, đây là lần đầu tiên một kỳ thủ ở trung tâm cờ tướng Hà Nội đoạt được ngôi vị này.

Con đường đến với cúp vô địch của Khoa không đơn giản, dễ đàng. Bắt đầu thi đấu giải toàn quốc từ năm 1995 anh đã chịu đủ nỗi thăng trầm, tự vượt qua chính luôm để đạt đến đỉnh cao. Anh tham dự giải cờ tướng toàn quốc 95 và đã cống hiến cho bạn hâm mộ cờ cả nước nhiều ván đấu xuất sắc. Năm 1996 đó còn lo học tập thành tích của anh sút kém. Từ khi về thi đấu cho Bộ Công an anh được HLV Phạm Trường Lâm chú ý giúp đỡ. HLV Phạm Trường tâm cùng với kiện tướng Đinh Trường Sơn thường xuyên thu thập các ván thi đấu ở giải trong và ngoài nước để nghiên cứu và thẩm định lại với “cậu em lần Của đội tuyển”. Trong 2 năm 1997-1998 Đào Cao Khoa lần lượt thắng các kiện tướng thành phố Hồ Chí Minh Diệp Khai Nguyên, Trương Á Minh, Mông Nhi. Tuy nhiên, trước sau anh vẫn coi các kiện tướng thành phố Hồ Chí Minh là bậc thầy để học tập. Ở giải toàn quốc 98 một vận động viên phía Nam có một thế biến nhỏ: trong bố cục “Tả Tượng Hoành ra” anh thực hiện nước xe hoành trước khi lên Tượng. Thế biến này khá hay và lập tức được HLV Phạm Trương Lâm đưa ra thảo luận trong các buổi tập. Những bài tập gian khổ được trả giá: chính vì nước xe hoành sáng tạo trong ván đấu với Đào Cao Khoa mà quốc tế đại sư Trịnh A Sáng phải chịu nhường cúp vô địch đồng đội Đông Nam Á cho đội tuyển Việt Nam II.

Sau một loạt giải nhất ở các lễ hội đầu xuân, Đào Cao Khoa đến với giải vô địch cờ tướng hạng nhất 99 với sự tự tin hơn trước. Theo quy định mới, các VĐV thi đấu hai giải đoạn. Giai đoạn I thi đấu hệ Thụy Sỹ 11 ván tính hệ số lũy tiến. Nhất, nhì giai đoạn I gặp nhau ở giai đoạn II đấu trực tiếp tranh huy chương vàng. Ba, tư đấu trực tiếp tranh huy chương đồng. Thể thức này làm các VĐV phải thi đấu đến phút chót, không thể nhường nhịn nhau được.

Vào giải Đào Cao Khoa thi đấu xuất sắc, liên tục dẫn đầu giải. Các VĐV trường thành từ nôi cờ Hà Nội lần này thi đấu khá tốt, hỗ trợ cho anh tiến sâu và giải. Khác với các giải trước, giải này số VĐV của trung tâm cờ thành phố Hồ Chí Minh đông đảo, có sức mạnh hùng hậu. Tuy nhiên, mấy năm qua trình độ VĐV cờ tướng các địa phương có bước tiến rõ nét nên nhiều kỳ thủ thành phố Hồ Minh bị cầm chân. Kiện tướng quốc tế đại sư Mai Thanh Minh lận đận mãi ở tốp thứ 3. Đến ván 7 anh gặp Phạm Quốc Hương (Hà Nội). Nếu anh thắng thì ván sau anh gặp Đào Cao Khoa và đấy sẽ là trận thư hùng kịch tính nhất giải. Song Phạm Quốc Hương đã cầm hòa trước quốc tế đại sư dạn dày kinh nhiệm ấy làm cuộc chạm mặt không xảy ra. Ván thứ 8 Mai Thanh Minh găp Trương Á Minh của đội nhà và người ta lo ngại một sự nhường nhịn nào đó giữa hai đấu thủ cùng địa phương song cả hai đều ứng xử rất “Fair-play”, thế trận giằng co và ván đấu kết cục hòa. Song Đào Cao Khoa lại thua Trương Á Minh tạo cơ hội cho 4 VĐV thành phố Hồ Chí Minh vượt lên tốp đầu với anh. Hai ván cuối anh Khoa lấy lại tự tin, thắng Mông Nhi và Trương Lê Hoàng, giành vị trí thứ nhất ở giai đoạn I. Vào giai đoạn II anh đấu trực tiếp với Trịnh A Sáng và giành cúp vô địch trên tay kiện tướng quốc tế đại sư nổi tiếng này.

Thành công của kiện tướng trẻ Đào Cao Khoa báo hiệu sự vươn lên mạnh mẽ của các VĐV trẻ Hà Nội. Có thể kể tên họ: Trương Lê Hoàng, Đặng Hồng Vlệt, Nguyễn Anh Quân, Tồn Thất Nhật Tân, nhất là Phạm Quốc Hương, người đã thắng VĐV Nguyễn Văn Xuân, vua “đánh độ” ứng cử viên sáng giá ngôi vị quán quân.

Chưa phân loại

Cuộc cờ trong bóng đêm

Sau chiến dịch Điện Biên Phủ, khi giải phóng Thủ đô họ từ các chiến trường về, được đưa về “Trại thương binh hỏng mắt”. “Tàn nhưng không phế” họ động viên nhau sống những ngày còn lại sao cho có ích cho đời. Họ không còn bao giờ được nhìn thấy những xa lộ thông thương Bắc Nam, những tòa nhà cao vút, những chương trình nghệ thuật rực rỡ, những hình ảnh sống động trên ti vi, những cảnh quan tráng lệ của đất nước. Mỗi người còn phải nếm trải bao giây phút đắng cay, dằn vặt trước những mối quan hệ phức tạp với xã hội, với gia đình, với những thiệt thòi của bản thân mình. Không phải ai cũng thông cảm được với họ, kể cả người thân.

Chính vào những giờ phút nghiệt ngã của cuộc đời như thế cờ đã đến với họ, nói một cách khác, họ tìm tới cờ. Khi vào bàn cờ họ hầu như trút được những nỗi niềm riêng tư, quên đi những nỗi khốn khó và lại được sống trong không khí đồng đội năm xưa. Cuộc chơi là niềm đam mê, là sự say sưa, là niềm vui bất tận.
[img]xq538-0.jpg;center;[/img]
Theo như anh Chiu, chủ nhiệm CLB cớ Tướng dành cho người mù ở đây thì ngay tứ năm 1955, trường đã khuyết khích anh em chơi cờ. Tử ngày ấy đã nay trong số họ không ít người người để lần lượt ra đi vĩnh viễn, nhưng cờ vẫn còi lại với họ, làm bạn với họ, ở bên cạnh họ, như một người bạn đồng hành tự nguyện, bất tử và chung thủy.

Tôi hỏi anh: “Cờ có giúp gì cho sức khoẻ của họ không ?” Anh Chiu đáp: “Mỗi một bệnh nhân mù ở đây đều tập hai phần: sức lực và trí lực. Về sức lực thì tập khí công dưỡng sinh, về trí lực thì tập cờ. Bởi vì đa số anh em bị mắt không phải đơn thuần là bị thương ở mắt mà là do chấn thương trong não, nếu không tập luyện trí não thường xuyên thì trí nhớ bị giảm sút, ảnh hưởng rất lớn tới sức khoẻ. Anh biết đấy, đánh cờ mù không dễ dàng gì, cũng phải tập luyện rất vất vả. Có nhiều anh em lúc đầu chơi được một ván đã mệt nhoài, đau đầu váng óc, quên mất nước cờ giữa chừng, nhưng hôm sau vẫn đến câu lạc bộ chơi tiếp, rồi ham dần, đánh ngày càng tiến bộ. Có người chơi thắng cả người sáng mắt”.

Tôi tới câu lạc bộ cờ của các anh vào một buổi chiều. Đó là một căn phòng đơn sơ nằm giữa các phòng ở. Không có bàn ghế. Trong phòng khá đông, khoảng 15, 16 các bác các anh đang ngồi trên những chiếc chiếu trải rộng dưới sàn nhà. Những bàn cờ gỗ đặt trước mặt. Một bộ ấm chén. Giản dị và đơn sơ. Các thành viên câu lạc bộ như một gia đình lớn ba thế hệ: Cụ Hưởng bị thương mù mắt từ năm 1948, trải qua ngót 50 năm tàn tật, năm nay đã 88 tuổi, cụ Hướng 78 tuổi, bác Sơn 69 tuổi…có những anh mới trên dưới 30 đáng tuổi cháu con. Nhìn họ chơi cờ với nhau lòng tôi không khỏi bồi hồi. Từ bàn cờ họ như được trở về với cuộc đời. Họ bình luận, phán đoán từng nước nước, từng thế có một cách say sưa, khiến cho người sáng mắt cũng phải ham thích. Tôi đã thấy cả các cô y sĩ cũng tới đây tham gia chơi cờ cùng các bệnh nhân của mình. Quân cờ được di chuyển trên bàn nhưng họ có thấy gì đâu, họ ghi nhớ trong óc tất cả những nước đi và chơi ván cờ với tất cả sự cố gắng trí lực của mình.

Thấy được sự nỗ lựa và say mê của anh em, Liên đoàn cờ và câu lạc bộ Khúc Hạo đã cử các huấn luyện viên tới hướng dẫn và tập luyện cho anh em. Các huấn luyện viên tâm sự: “Anh em chúng tôi thương và quý mến các đồng đội bất hạnh của mình bởi trước chúng tôi cũng đã từng trong quân ngũ. Chúng tôi chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện nhận thù lao. Giúp cho anh em mình được chừng nào là mình thấy vui chừng đó.”

Mong ước của anh em trong CLB thận giản dị: làm sao có được một gian phòng khang trang hơn, được đi thi đấu, khi thi đấu có chút đỉnh bồi dưỡng cho các đấu thủ, động viên thêm tinh thần cho anh em. Anh Nghĩa, một trong những thành viên của CLB, một kỳ thủ xuất sắc chân thành tâm sự: “Như các anh biết đây, tàn tật mà bị mù mắt là khổ nhất, muốn chơi được cờ phải tĩnh tâm, có lúc vướng víu chuện gia đình này nọ cũng khó mà tập trung đánh được. Cơ sở vật chất thì quá thiếu thốn còn kinh phí tổ chức thi đấu và đi tham gia thi đấu thì không có. Chúng tôi nghe nói Trung quốc có tổ chức giải cờ mù, có mời các nước tham dự, chúng tôi cũng mơ ước có ngày nào đó mình được tham gia, cũng đem hết sức tập luyện nhưng cái khó vẫn bó cái khôn”.

Anh Chiu cho biết: “Trước kia chúng tôi có một khoản kinh phí nhỏ cho văn hoá thể thao, nhưng mấy năm lại đây, theo cơ chế mới thì khoản này không còn nữa. Biết là anh em mong muôn thế, bản thân chúng tôi cũng rất muốn, nhưng không có kinh phí. Như những người mắt sáng thì còn có thể làm gì thêm để đóng góp cùng nhau tổ chức, còn chúng tôi là những người mù thì đành chịu”.

Đời sống vật chất của họ vốn đã quá sức eo hẹp: Đồng lương thấp khiến họ không thể tổ chức được bếp ăn chung mà mỗi người phải tự lo toan nấu nướng bên chiếc lò con của mình. Bạn hãy nhìn những người mù nấu một bữa cơm, dù một bữa cơm đạm bạc nhất, bạn sẽ hiểu thế nào là sự cố gắng của họ. Nhưng họ chấp nhận, điều mong mỏi lớn hơn là được niềm vui và sự thoải mái về tinh thần trong những năm tháng còn lại của đời mình. Tôi nghĩ tới một sự tài trợ nào đó đối với họ. Nhưng tài trợ bây giờ cũng không đơn giản. Có khi nhà tài trợ là những công ty, những hãng sản xuất nhưng với điều kiện là người được tài trợ phải giúp cho việc quảng cáo hàng hóa của họ. Những người thương binh hỏng mắt ở đây làm sao đáp ứng được.

Thế rồi dần dà những ý kiến, nguyện vọng của họ cũng thấu tới tai những người có nhiệt tâm và có tấm lòng. Đã có những giải cờ cho người mù được tố chức. Sau này có những giải được tổ chức tới cấp toàn quốc, những người chơi cờ mù toàn quốc lại có dịp gặp nhau. Đối với họ đó thật sự là những ngày hội. Những cuộc giao lưu như thế để lại cho họ biết bao kỷ niệm sung sướng, trái tim của họ như trẻ lại, nó như những liều thuốc thần kỳ giúp họ có thêm niềm tin vui sống với cuộc đời.

Cuộc cờ của những người vĩnh viễn sống trong bóng đêm rất khác với những người sáng mắt. Thế nhưng có một điều tôi đoán chắc với các bạn rằng niềm vui, sự say mê của họ không hề kém. Và còn hơn thế, vì những con người bất hạnh ấy đã cùng với cờ, biết vượt lên số phận của mình…

Chưa phân loại

Cờ Tướng Khai cuộc cẩm nang: Chương II Những nguyên tắc cơ bản trong khai cuộc (4)

[b]IV. Trong khai cuộc không nên sử dụng một quân đi nhiều lần[/b]

Khai cuộc là một cuộc chạy đua việc động binh, đưa các quân ra bố trí trận thế. Nếu ta chỉ sử dụng hai ba quân thôi thì hẳn là các quân khác chưa được điều động ra ứng chiến và nếu đối phương ra quân đầy đủ lại tiến hành một cuộc tấn công nào đó thì ta sẽ không có lực lượng đối phó kịp thời.

Kinh nghiệm cho thấy trong khai cuộc với 10 hoặc 12 nước đi ban đầu ta phải huy động ít nhất 6 – 7 quân khác nhau, nếu ít hơn thì thường là bị động đối phó.

Xem lại những ván cờ vừa nêu, nhiều ván đã vi phạm nguyên tắc này. Bây giờ ta xem thêm một số ván khác để thấy rõ hơn.

[b]Ván 10: Pháo Đầu Phá Thuận Pháo[/b]
[game]
FORMAT WXF
GAME Pháo Đầu Phá Thuận Pháo
RED Trắng
BLACK Đen
RESULT 1-0
START{
1. P8-5 P2-5 2. M8.7 M2.3
3. X9.1 X1-2 4. X9-4 S6.5
5. X4.7 M8.9 6. B3.1 X2.6
7. M2.3 X2-3 8. M3.4 B3.1
9. B1.1 B3.1?
/*Toàn bộ các quân Trắng coi như đã triển khai xong, kể cả con Xe cánh mặt cũng chuẩn bị kỵ hà sau khi đổi Tốt biên, trong khi Đen chỉ đi một Xe và một Tốt 3, để cánh trái bị tê liệt. Bây giờ đáng lẽ 9…P8-6, nếu 10. X4-2 phong tỏa Xe Đen thì 10… X3/1 đuổi Mã hoặc nếu 10. M4.5 thì X9-8 đủ sức ngăn chặn đối phương.*/
10. B1.1 B9.1
11. X1.5 B3-4 12. X4-2 P8-7
13. M4.5? M3.5 14. P5.4
DIAG{ #14 BLUE }
/*Đen đổi Mã chính là tự đút đầu vào “thòng lọng” để chết sớm. Nếu đi 13… P7-6 thì còn chống đỡ lâu hơn.*/
14. … X3.1
15. X1.2 X9.2 16. X2-5 S4.5
17. P2.7 }END[/game]
Thắng.

[b]Ván 11: Pháo Đầu Bị Bình Phong Mã Phá[/b]
[game]
FORMAT WXF
GAME Pháo Đầu Bị Bình Phong Mã Phá
RED Trắng
BLACK Đen
RESULT 0-1
START{
1. P2-5 M8.7 2. M2.3 M2.3
3. X1-2 X9-8 4. X2.6 B7.1
5. X2-3 P8/1 6. X3/1 P8-7
7. X3-6 T3.5 8. X6.1 M7.6
9. X6-7
/*Trong 9 nước mở đầu, một mình con Xe Trắng đã giành đi đến 7 nước, bỏ mặc cho cánh trái nằm ỳ ra. Dù Trắng có lời hơn hai Tốt song không đủ bù cho thế trận yếu kém do chậm triển khai.*/
9. … X1-3 10. P8-7 M6.4
11. X7.1 X3.2 12. P7.5 P7.6
DIAG{ #13 RED }
/*Bây giờ các quân Đen đã triển khai xong bắt đầu phản công trong khi Trắng chưa kịp triển khai cánh trái.*/
13. M8.9 P2.4 14. B7.1 P2-7
15. T3.1 X8.8 16. S4.5 Pt.2
17. P5-3 Pt-9 18. S5.4 X8/1
19. P3/1 X8.2 20. Tg5.1 X8/1
21. P3-4 P7-6 22. Tg5-6 P6.2
23. X9-8 X8.1 }END[/game]
Trắng chịu thua.

[b]Ván 12: Pháo Đầu Bị Thuận Pháo Phá[/b]
[game]
FORMAT WXF
GAME Pháo Đầu Bị Thuận Pháo Phá
RED Trắng
BLACK Đen
RESULT 0-1
START{
1. P2-5 P8-5 2. M2.3 M8.7
3. X1.1 X9-8 4. X1-6 M2.1
5. X6.6 P2.2 6. X6/2 P2/2
7. B9.1 X1.1 8. P8-6 P2/2
9. B9.1 X1-2 10. B9.1 P2.9
11. B9.1 S6.5 12. B9.1
DIAG{ #12 BLUE }
/*Trắng khai cuộc rất chủ quan, đi tất cả 12 nước mà Xe đã giành đến 4 nước còn Tốt 9 đi đến 5 nước! Do đó Đen có thể chủ động hơn, từ giờ trở đi Đen bắt đầu phản công.*/
12. … X2.7
13. P6.2 X8.8 14. P6-3 M7/9
15. P5.4 X8-6 16. X9.2 Tg5-6
17. S4.5 P5.4 }END[/game]
Trắng đối phó cách nào cũng bị 18… X2-5 ăn Sĩ buộc M3/5 ăn Xe rồi 19… X6.1 chiếu bí.

Đây là ván Lương Quốc Hòa công đài Lý Anh Mậu khoảng năm 1948 tại Kỳ Đài Chợ Lớn.

Chưa phân loại

Cờ với người cao tuổi

Mới đây, trong dịp triển lãm ngưởi cao tuổi Việt Nanh nhân năm Quốc tế người cao tuổi đã diễn ra cuộc giao lưu cờ Tướng người cao tuổi ở Thủ đô và các tỉnh lân cận.

Giải cờ chưa có quy mô lớn và chưa bao gồm trên phạm vi toàn quốc, thế nhưng ý nghĩa của nó rất lớn.

Trước tiên, qua giải cho thấy số người cao tuổi chơi cờ là rất đông, có tới hàng vạn người trên khắp đất nước ta, không chỉ ở các vùng thành thị mà còn ở khắp các tỉnh, các vùng nông thôn, cao nguyên, vùng núi, duyên hải, hải đảo, biên giới…

Phần đông những người cao tuổi lấy cờ làm một thú chơi say mê, thú vui giúp giải trí, thư giãn, đồng thời là dịp gặp gỡ giao tiếp với bạn bè. Họ có thể đến chơi với nhau như bằng hữu, hàng xóm láng giềng, cũng có thể tập hợp nhau trong những nhóm cờ, những câu lạc bộ hay đơn giản hơn là những quán nước nhỏ, những hàng cắt tóc và những bàn cờ – vỉa hè. Có người còn đang lao động kiếm sống, có người đã về hưu nghỉ ngơi, nhưng cờ Tướng luôn luôn là người bạn đồng hành của các bác, các cụ.

Trong số những người cao tuổi có nhiều người chơi cờ rất giỏi, vẫn thường xuyên nghiên cứu, đọc sách cờ, báo cờ, tìm hiểu những thế cờ mới và vận dụng rất thành công ở những giải đấu cấp quốc gia và quốc tế như các lão tướng có tiếng trong nước: Trần Đình Thủy, Nguyễn Tấn Thọ, Phạm Tấn Hòa, Nguyễn Minh Trưng, Trịnh Hoàng Sâm,… và qua giải giao lưu cờ Tướng tại Hà Nội cho thấy nhiều kỳ thủ cao tuổi vẫn còn rất phong độ, nước cờ sắc sảo không kém gì lớp kỳ thủ thanh niên hiện nay.

Chơi cờ không chỉ giúp người cao tuổi có thú vui tuổi già, giải tỏa những lo toan thường nhật mà còn là dịp để thể hiện tài năng và bản lĩnh của mình. Chơi cờ còn rất quan trọng ở chỗ giúp cho đầu óc người cao tuổi chống được sự trì trệ, đãng trí do trí não kém hoạt động. Đánh cờ giúp cho máu lưu thông lên não, đưa ôxy nuôi tế bào não thưởng xuyên khiến cho trí tuệ minh mẫn được lâu hơn, chống được sự âu sầu, mệt mỏi thường dễ đến với tuổi già.

Trong giải đấu lần này có những cụ, như cụ Vĩnh Mùi ở câu lạc bộ cờ Hàng Đậu, Hả Nội, 85 tuổi, tóc bạc râu dài vẫn thi đấu kiên cường, lọt vào vòng 16 đấu thủ mạnh của giải. Có nhiều cụ 70, 75 vẫn vào được vòng tứ kết, bán kết tranh tài với những người kém mình cả chục tuổi. Nếu quy mô của giải lớn hơn thì chắc chắn còn rất nhiều người cao tuổi nữa sẽ tham gia thi đấu để chứng tỏ trí lực và sức khoẻ của mình.

Chính các cụ các bác, các ông, các bà với kỳ nghệ và say mê của mình sẽ là người truyền đạt trò chơi trí tuệ bổ ích này cho lớp con cháu, đào tạo những thế hệ kế tiếp của môn thể thao giàu truyền thống, giàu thành tích này. Đó là những người thầy, những quân sư, những cố vấn và những bạn cờ giúp cho các kỳ thủ trẻ tuổi biết chơi chín chắn hơn, biết tránh những sai lầm hấp tấp, biết nhận ra cái hay, vẻ đẹp của môn cờ Tướng. Lớp trẻ sẽ được nghe những câu chuyện, những tấm gương, những bài học mà lớp tiền bối đã trải qua để tăng thêm lòng tự tin, lòng yêu tổ quốc, yêu quê hương và tự hào dân tộc.

Phát triển và nâng cao hơn nữa hoạt động cờ gồm Tướng, cờ Vua, cờ Vây đối với người cao tuổi là việc nên và cần phải làm của các cơ quan thể thao, các cấp chính quyền và các đoàn thể quần chúng trong cả nước. Đó là nghĩa vụ trách nhiệm của xã hột đối với người cao tuổi.

Nên tổ chức thường xuyên hơn nữa các giải cờ dành cho người cao tuổi, nên tổ chức sinh hoạt câu lạc bộ cờ, đầu tư mua sắm các dụng cụ chơi cờ, mua sách báo tạp chí để có tin tức về cờ trong nước và thế giới vả học tập nâng cao trình độ chơi cờ cho những người cao tuổi. Đó là cách thiết thực nhất bày tỏ lòng quý trọng và biết ơn đối với các bậc cao niên, các bậc cha ông chúng ta.

Người đời vẫn nhắc “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Không có lớp tiền bối dày công nghiên cứu học tập, lao tâm khổ tứ, tích lũy kiến thức thì không thể có những thành quả về cờ rực rỡ như ngày nay. Tất cả chúng ta rồi cũng sẽ qua tuổi thanh niên, trung niên và một ngày nào đó cũng sẽ gia nhập vao đội ngũ những người cao tuổi, đó là quy luật muôn đời! Những gì chúng ta làm cho ông bà cha chú chúng ta hôm nay cũng là tấm gương để con cháu chúng ta noi theo ngày mai!

Chưa phân loại

Tiêu cực đã lan sang môn cờ tướng?

Dù chỉ là một giải giao hữu, nhưng giải cờ tướng danh thủ TP.HCM mở rộng lần thứ nhất 2006 lại có số tiền thưởng rất lớn: vô địch được thưởng 32 triệu đồng, hạng nhì 10 triệu đồng… – số tiền thưởng kỷ lục đối với một giải cờ ở VN. Toàn bộ số tiền thưởng hoàn toàn do các Mạnh Thường Quân – vốn là những người mê chơi cờ – đóng góp. Muốn tham dự giải, các kỳ thủ phải hội đủ một trong 2 điều kiện: từng vô địch VN hoặc được phong Đặc cấp quốc tế đại sư. Do tiền thưởng cho ngôi vô địch khá lớn nên ngay từ khi giải chưa diễn ra, các kỳ thủ tham dự giải đã có thỏa thuận ngầm: Bất kỳ ai đoạt chức vô địch cũng phải chia sẻ một ít cho các kỳ thủ khác. Điều này dễ được chấp nhận nếu các kỳ thủ thi đấu sòng phẳng, cống hiến cho khán giả những ván cờ hay. Nhưng đáng thất vọng khi trong trận chung kết, kỳ thủ Nguyễn Vũ Quân (Hà Nội) bất ngờ bỏ cuộc trước Trương Á Minh (TP.HCM) dù thế cờ đang cân bằng và chỉ mới sau 22 nước đi. Sự bỏ cuộc của Quân khiến người xem chưng hửng và tất cả cùng lên tiếng phản đối. Nhiều người đặt câu hỏi, phải chăng Quân chấp nhận thua để được Trương Á Minh chia cho một ít tiền thưởng từ chức vô địch?

Hành động của Quân đã gây sốc vì anh là một trong những kỳ thủ xuất sắc nhất VN hiện nay. Trao đổi với Thanh Niên, HLV đội tuyển quốc gia Hoàng Đình Hồng nói: “Tôi thật sự bất ngờ trước thái độ của Nguyễn Vũ Quân. Ở ván đấu chung kết, Quân đã sửa sai và đã tạo nên thế trận cân bằng so với ván đấu ở vòng loại, nhưng anh đã không tự tin vào chính bản thân mình. Nếu thật sự hành động bỏ cuộc của Quân đã được thỏa thuận trước thì thật đáng buồn cho cờ tướng VN. Nhưng điều tôi lo lắng nhất là các nhà tài trợ sẽ quay lưng trước hiện tượng tiêu cực này vì quả thật không phải dễ để kiếm được khoản tài trợ lớn như vậy đối với môn cờ tướng”. Ông Tăng Nguyên Giai – một trong hai nhà tài trợ chính bức xúc: “Chúng tôi quả thật rất buồn! Để tổ chức giải cờ này, chúng tôi đã chuẩn bị cả năm trời nhằm tạo nên những giải đấu hấp dẫn đối với cờ tướng, nhưng đáng tiếc là những kỳ thủ có tên tuổi lại “bắt tay” nhau để phá hỏng”.

Chưa phân loại

Chuyện làng cờ móc ngoặc

Sáng hôm qua, phóng viên báo SGGP đã cất công tìm gặp các giới chức có trách nhiệm của thể thao để hỏi thêm sự việc. Giám đốc Sở TDTT TPHCM Nguyễn Hoàng Năng bận dự nhiều cuộc họp trong ngày, nên không thể gặp được, còn Chủ tịch Liên đoàn Cờ TPHCM Quách Anh Tú bận chăm sóc cho con đang bệnh nên từ chối trả lời. Chúng tôi quay sang tìm gặp ông Hoàng Đình Hồng, HLV đội Cờ quận 1, người từng tổ chức khá nhiều giải cờ, kỳ đài trong và ngoài quận. Anh cho biết rất bức xúc với việc này và mong những người có trách nhiệm sớm làm rõ vụ việc.

Giải cờ các danh thủ – Cúp Du lịch Phương Trang chỉ là giải đấu mời, chưa là giải chính thức cấp quốc gia. Tuy nhiên, không vì thế mà người tham dự có quyền coi rẻ nó. Trong trường hợp này, nhà tài trợ vốn là dân trong làng cờ nên thấu hiểu sự tình. Vì vậy, họ không phản ứng gay gắt và chỉ mong các nhà tổ chức làm cho ra lẽ, để lần sau có tài trợ tiếp thì cũng tránh những vụ việc đáng tiếc tương tự.

Thế nhưng, dân làng cờ – vốn tự hào là môn thể thao trí tuệ thì nghĩ khác. Họ cảm thấy bị xúc phạm nặng nề và tự ái với những người yêu mến bộ môn cờ, sẵn sàng bỏ ra hàng trăm triệu đồng tổ chức giải cho họ.

Một vị trong Ban tổ chức bực tức nói: “Họ không xem Ban tổ chức ra gì, xem thường khán giả”. Vậy họ là ai? Phóng viên báo SGGP đưa tin đầu tiên sự việc này tiết lộ thêm rằng Ban tổ chức không loại trừ khả năng có “những chiếc vòi bạch tuộc” bên ngoài thò vào tận bàn cờ của các kỳ thủ.

Cờ tướng vào Việt Nam từ xa xưa (sau này mới có thêm cờ vua) và lúc đầu người ta chỉ đánh với nhau để giải trí, rồi cá độ ăn tiền nho nhỏ cho vui, sau nữa là tổ chức các giải đấu nhằm phục vụ rộng rãi người hâm mộ. Thậm chí, nhiều trận kỳ đài thu hút đến hàng ngàn người, rồi thi đấu cờ người trong các kỳ lễ hội dân gian thật thú vị. Bên cạnh môn cờ phát triển lành mạnh vẫn còn một bộ phận thi đấu cờ với mục đích cá độ lớn, khuynh đảo các kỳ thủ bằng những món tiền kếch sù.

Qua thăm dò, chúng tôi được biết vẫn có người muốn cho “chìm xuồng” vụ này, vì cho rằng đây chỉ là giải nhỏ, cần gì làm cho to chuyện. Song, nhiều ý kiến khác lại không đồng tình cách nghĩ ấy. Vụ việc dù nhỏ, nhưng nếu ảnh hưởng đến uy tín của cá nhân hay tổ chức cũng cần phải làm cho đến nơi đến chốn, làm sáng tỏ mọi vấn đề. Vì nếu không, nó sẽ là khởi đầu của những tiêu cực, sự cố lớn lao, mà bóng đá là một minh chứng. Mong rằng, Sở TDTT TPHCM và Liên đoàn Cờ TPHCM không xem nhẹ vụ này.

Chưa phân loại

Chuyện chưa từng có trong làng cờ tướng Việt Nam: Móc ngoặc, dàn xếp kết quả giữa các kỳ thủ

Tuy nhiên, sau trận chung kết, dư luận đã bàn tán xôn xao về việc có hay không sự bắt tay giữa hai kỳ thủ: Nguyễn Vũ Quân – xin bỏ cuộc sau 22 nước đi trước kỳ thủ Trương Á Minh với lý do chấn thương để cả hai cùng nhau chia đôi giải thưởng?

Và đằng sau sự việc này là ai? Đại diện 1 trong 2 nhà tài trợ đã hỏi thẳng Ban tổ chức là có dính líu về việc này không… Sau khi có được sự bảo đảm với danh nghĩa vừa là BTC vừa là bạn bè thân hữu, nhà tài trợ này đề nghị làm cho ra nhẽ, để chí ít, nếu họ có tài trợ năm sau thì dứt khoát không có mặt những “con sâu làm rầu nồi canh”.

[img]xq531-0.jpg;center;Các VĐV từ trái sang phải: Nguyễn Vũ Quân, Trương Á Minh, Trần Văn Ninh, Nguyễn Thành Bảo[/img]

Trở lại trận chung kết, vị đại diện BTC cho biết: “Cá nhân tôi thật bất ngờ! Không hiểu họ nghĩ gì khi làm như vậy?! Tôi dùng quyền của mình để thay đổi cách thi đấu trong trận chung kết (thi đấu mở cho công chúng xem, thay vì thi đấu kín trong phòng như trước đây – PV). Vậy mà họ không xem BTC ra gì đã đành, họ còn quá xem thường khán giả. Đó là chưa kể đến những cái vòi bạch tuộc từ ngoài chi phối những ván cờ bên trong. Tôi đang xem xét lại toàn bộ các trận đấu và thật đáng buồn là có dấu hiệu bắt tay ngay từ đầu giải của một vài kỳ thủ”.

Cũng xin được nói thêm, trong tháng 4-2006, Liên đoàn Cờ TPHCM cũng đã làm được một việc không tưởng đó là tổ chức 3 giải cờ liên tục (cờ vua, cờ tướng, cờ vây) với tổng tài trợ lên đến gần 300 triệu đồng – một kỷ lục không chỉ riêng môn cờ mà còn là kỷ lục của các môn thể thao khác (trừ bóng đá) trong hoàn cảnh các nhà tài trợ đang dồn sức vào sự kiện World Cup 2006 đang đến rất gần.

Chưa phân loại

Biến động trên Kỳ đài Thế giới trong năm 2005

Có lẽ ít biến động nhất là môn cờ vây, bởi lẽ môn chơi này đã đi vào “khuôn phép” tử lâu, lại được nước Nhật đứng ra bảo trợ tử A tới Z nên các danh thủ cờ vây cử đúng ngày đúng tháng là “cắp cặp, xách dù” thủng thẳng tới thi đấu, chẳng mất một đồng tiền máy bay nào, chẳng phải lo trả tiền khách sạn, mỗi ngày lại dược phát mấy chục đô la để tiêu vặt. Thật chả có môn cờ nào lại được thoả mãn, sung sướng như thế. Phải nói thêm là cờ vây có hai giải vô địch thế giới: giải thế giới cho các kỳ thủ không chuyên nghiệp và giải cho các kỳ thủ chuyên nghiệp. Nhờ tách ra rõ ràng như thế nên không bao giờ có những chuyện lớn xộn phải tranh cãi. Giải không chuyên nghiệp cũng có tiền thưởng và cúp, còn giải chuyên nghiệp thì tiền thưởng rất lớn và cúp cũng đặc biệt. Các kỳ thủ Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc thường chiếm ưu thế ở các giải này. Ngoài giải vô địch ra còn có giải cờ vây đồng đội, cờ vây chơi hỗn hợp nam nữ, festival cờ vây. Mọi sự cứ tuần tự một cách nhẹ nhàng như thế, năm nào cũng như năm nào.

Biến động lớn nhất có lẽ ở môn cờ vua, vì đây là môn luôn phát triển rất nhanh theo hướng “luôn thay đổi để thích ửng với xã hội và để tồn tại đượcl”. Nếu như trước đây giải vô địch thế giới do tranh chấp dữ dội giữa FIDE và các đại cao thủ phải tách ra làm đôi: một bên tổ chức thi đấu đối kháng loại vực tiếp từng vòng một, có cả cờ nhanh, cờ chớp xen vào “giải quyết dứt điểm” từng vòng đấu (FIDE tổ chức) thì bên kia lại thi đấu theo thể thức cổ điển: đương kim nhà vô địch sẽ đấu trận tay đôi với người thách đấu trong một trận gồm từ 16 tới 24 ván, ai thắng sẽ là là tân vô địch thế giới, được gọi là vua cờ.

Cuộc chiến hai bên chưa kịp ngã ngũ thì vua cờ Kasparov đột nhiên từ bỏ “ngôi vị” của mình. Thế là ngôi vua cờ bị bỏ trống, bên FIDE cũng chẳng còn ai để đấu đá nữa.

Tưởng chửng FIDE sẽ chiếm ngôi độc tôn, cử thế tiến hành theo thể thức của mình. Khốn nỗi chính FIDE cũng lại lâm vào một cuộc khủng hoảng tài chính trầm trọng. Xưa giải được chủ tịch Kirsan tài trợ phần lớn, nay chủ tịch cũng “nghèo” quá rồi. Đối với cờ vua chuyện tiền bạc, giải thưởng là hết sức quan trọng, trước đây cũng chỉ vì tình hình tài chính tồi tệ mà các vị chủ tịch lần lượt mất chức. Hết tiền, giải bị đe doạ nghiêm trọng (năm ngoái các quan chức đã sang gợi ý Việt Nam đăng cai giải này, đề nghị Việt Nam chi ra khoảng 2 triệu đô la để tổ chức, nhưng rốt cục Việt Nam chịu không nổi khoản chi phí quá lớn này nên đành tử chối).

May sao, sự chưng hửng gây ra tử hai phía này đã khiến làng cờ vua thế giới được có cơ may ngồi lại với nhau để thảo luận “cho ra lẽ” và rốt cục đã tìm ra được một giải pháp dung hòa là dù gì thì cũng phải tổ chức cho được giải vô địch thế giới, nhưng tiền thưởng giảm bớt nhiều, các danh thủ không kéo tới hàng loạt như trước kia nữa mà phải đấu tuyển chọn theo khu vực, rồi liên khu vực, sau đó mới tới các trận tứ kết, bán kết, chung kết để tranh ngôi vô địch.

Các vòng đấu như thế được tiến hành hai năm một lần và vào năm 2005 này, nhà tân vô địch được tấn phong là Vaselin Topalov người Bulgary.

Giải vô địch cờ vua nữ cũng được tiến hành tương tự. Tuy nhiên trong hàng ngũ nữ đã có sự thay đổi thứ bậc khá nhanh khi các nữ kỳ thủ Gruzia đang sa sút, các nữ kỳ thủ Nga cũng không mấy xuất sắc, thay vào đó là các cô gái Trung Quốc. Châu Âu chỉ còn lại Stefanova (Bulgary) sau khi chị em nhà Polgar lần lượt rời kỳ đài (Juđlt Polgar vẫn còn thi đấu, nhưng vẫn như xưa, cô chỉ thi đấu ở các giai nam).

Một chuyển biến khá mạnh mẽ của cờ vua nữa là những cuộc đấu giữa người với máy những năm gần đây ngày càng thường xuyên và phong phú hơn. Những bộ phần mềm khổng lồ dành cho người chơi cờ được phát hành rộng rãi, có những đĩa CD chứa cả hàng triệu ván cờ, có những chương trình cờ được cải tiến hàng năm, cho ra đời nhiều phiên bản mới cao cấp và hấp dẫn. Cờ vua dẫn đấu trong các loại cờ về ứng dụng kỹ thuật và công nghệ mới. Các trận đấu đỉnh cao đều được truyền trực tiếp qua mạng Internet và những giải đấu trên mạng được tổ chức rộng khắp, bất kỳ bạn nào muốn chơi cờ đều có thề lên mạng đăng kỷ chơi thoải mái, thật là điều chỉ cách đây mấy năm hầu như khó ai tưởng tượng ra.

Cờ vua phát triển rất mạnh, nay đã lan tới hang cùng ngõ hẻm của thế giới. Với hơn 170 quốc gia thành viên, FIDE (Liên đoàn cờ vua thế giới) là tổ chức lớn vào oai bậc nhất thế giới đã thành công khi đưa cờ vua sang châu Á, nơi trước đây do cờ tướng và cờ vây hoàn toàn ngự trị, giờ cờ vua lại được chơi rộng rãi ở châu Phi, và ở châu lục này, những kiện tướng và cả những đại kiện tướng quốc tế đã xuất hiện.

Cờ tướng trong năm vừa qua cũng có những bất ngờ nho nhỏ, nhưng đấy ý nghĩa. Trước tiên là việc một nước châu Âu là Pháp, nơi hầu như chẳng ai chơi cờ tướng bao giờ, lại đứng ra đăng cai giải vô địch cờ tướng thế giới. Và trên thực tế họ đã tổ chức khá thành công. Chính tại Pháp, các kỳ thủ Việt Nam đã đạt được những thành tích rất tốt.

Gần đây nghe nói giải “Ngũ dương bôi” một giải siêu hạng cờ tướng của Trung Quốc, trước đây chỉ dành riêng cho các nhà quán quân nước này, nay đã được mở rộng thêm 10 kỳ thủ hàng đầu nữa được tham gia. Đây có lẽ là một cải cách kịp thời bởi vì thực tế nếu không làm như vậy thì giải này sẽ ngày càng teo tóp lại, chất lượng ngày càng bị hạn chế vì các nhà quán quân tử những năm 50 của thế kỷ trước nay đã quá già nua, có “suất” tham gia thì cũng khó mà còn ngồi đánh cờ được!

Để theo kịp cờ vua, những phần mềm cờ tướng cũng bắt đầu được tung ra thị trường và những giải đấu trên mạng cũng đang phát triển, tuy nhiên so với cờ vua thì quy mô cờ tướng còn nhỏ hơn nhiều.

Nhìn chung, ngày nay các môn thể thao phát triển hết sức mạnh mẽ, cờ đã được đưa vào các trường học như một công cụ hữu ích cho việc rèn luyện trí thông minh và một loạt những phẩm chất tốt đẹp, những năng lực cần thiết cho học sinh sẽ sống và làm việc trong thời đại khoa học, công nghệ tối tân hiện nay.

Như vậy có thế nói năm 2005 là một năm có nhiều chuyển động đáng mừng và mở ra nhiều triển vọng mới cho các môn thể thao trí tuệ trên khắp toàn cầu.

Chưa phân loại

Hồ Vinh Hoa – Dương Quan Lân kỳ phùng địch thủ

Hồ Vinh Hoa sinh ở Thượng Hải tháng 11/1945. Năm 8 tuổi chơi cờ, 15 tuổi đạt danh hiệu quán quân Trung Quốc và giữ vững danh hiệu này mười lần liên tục. Sau này Hồ lại đoạt danh hiệu quán quân vào năm 1983 và 1985.

Ở Trung Quốc có giải cờ Tướng bằng tiền lớn nhất là giải tranh [topic id=366]Cúp Ngũ Dương[/topic]. Chỉ những danh thủ hàng đầu mới được tham dự giải. Hồ đã đi thi đấu và 5 lần đoạt Cúp Ngũ Dương, trong đó có 3 lần liên tục. Ủy ban TDTT Trung Quốc phong cho Hồ danh hiệu Đặc cấp đại sư, danh hiệu cao nhất cho VĐV cờ Tướng. Liên hiệp hội cớ Tướng châu Á cũng phong cho Hồ danh hiệu cao nhất: Đặc cấp quốc tế đại sư.

Dương Quan Lân sinh năm 1925 ở Quảng Đông. Dương chơi cờ từ năm 6 tuổi, đã từng 4 lần giành danh hiệu quán quân Trung Quốc vào các năm 1956, 1957, 1959, 1962 (cùng với Hồ Vinh Hoa). Ủy ban TDTT TQ phong Dương danh hiệu cao nhất: Đặc cấp đại sư.

Người ta đã thống kê các ván đấu của cặp địch thủ Hồ-Dương từ năm 50 trở lại đây và có con số thống kê như sau:

*60% số ván cờ hòa
*25% Hồ thắng
*15% Hồ thua

Hồ và Dương là hai kỳ thủ có nhiều kỷ niệm với Việt Nam. Năm 1966, Việt Nam mời đoàn VĐV Trung Quốc sang thi đấu hữu nghị. Đoàn Trung Quốc gồm Hồ Vinh Hoa, Dương Quan Lân và Sái Phúc Như đến thi đấu ở Hà Nội, Hải Phòng (Bạn cờ đã đăng bài giới thiệu về các trận đấu này).

Để các bạn hâm mộ có nhận xét đúng về cặp đối thủ này, chúng tôi X1n giới thiệu một ván đấu của Hồ Vinh Hoa và Dương Quan Lân trong giải tranh Cúp Ngũ Dương lần thứ nhất. Ván cờ này được Hội đồng biên tập trực thuộc Hiệp hội cờ tướng Trung Quốc do ông Trình Minh Tùng giới thiệu và bình luận.

[b]Dương Quan Lân (đi trước thắng ) Hồ Vinh Hoa thi đấu tại Quảng Châu[/b]
[i]Bố cục: Đương đầu Pháo trực xa đối liệt thủ Pháo.[/i]

[game]
FORMAT WXF
RED Dương Quan Lân
BLUE Hồ Vinh Hoa
RESULT 1-0
START{
1. P2-5 P8-5 2. M2.3 M8.7
3. X1-2 M2.3 4. B7.1 B7.1
5. M8.7 P2.4 6. M7.6 P2-7
7. X9-8 X1-2 8. P8.4 X9.1
9. M6.5 X2.3
/*Dùng Xe ăn Pháo là nước tranh tiên xuất sắc. Thông thường bên Đen đi: M7.5, P8-5, S4.5, X8.9, M3/2, T3.1. Bên Trắng linh hoạt cả hai cánh, bên Đen bị khống chế toàn toàn.*/

10. X8.6 M3.5
11. B5.1 M5.6
12. P5.5 T7.5
13. M3.5
DIAG{ #13 BLUE }
/*Nước cờ này có nguyên do từ một ván đấu của Hồ Vinh Hoa với Lã Khâm tại giải cờ tướng toàn quốc 1980. Khi Hồ dùng Xe ăn Pháo rồi bị Lã Khâm dùng đòn M3/5 dẫn đến tình thế sau:

M3/5, P7/1, B5.1, X9-4, X2.6, P7.1, X8/3, B7.1, T3.1, S4.5, X2-7, X4.7, X8-4, Tg5-4 (ông Lưu Kiếm Thanh, ủy viên Hội đồng biên tập nói có người cho rằng đi P7-1 thì thắng.

Qua nghiên cứu thấy khi đó M5/3, M6.4,M3.4 giải nguy) M5.6, P7-4, X7-6, Tg4-5, R1.3, M7.8, X6-2, P4/4, X2/1, M6.4, S4.5, M4.3, Tg5-4, T5/7, B5.1… Lã chiếm ưu thế.

Không khó gì khi giả sử Hồ thay T5/7 bằng nước T5.7, ngăn chặn làm chậm Xe đang kỳ hà một nước. Lã có thể đi B5.1, X2-3, X2.1, B7.1. Bên Hồ có nước Pháo bình 6 chiếu Tướng, còn có nước ẩn Pháo bình 3 bắt Tượng.

Sau Trắng kịp thời X4/3, phối hợp với M3/4 đảo ngược tình thế hơn kém. Từ đó có thể thấy Hồ không thua vì tính toán chiến lược, chỉ đơn thuần thua về chiến thuật. Dương Quan Lân dày dạn kinh nghiệm, tương kế tựu kế, không đi Mã hồi cung mà lại nhảy lên chiếm trung lộ tìm đường tấn công.*/

13. … X9-4 14. X2.4 X4.5
15. M5/4 P7/1 16. X8-7 M6.7
17. X2/2 P7.4 18. S4.5 Mt/6
19. X2-4 M6/8

/*Nếu M6.8 thì X4-3 bắt Pháo lại tiến X3.1 đổi quân.*/
20. M4.2 P7-8
21. X4.1 X4/1 22. B5.1 X4-5
23. B5-6 X5-8 24. X4/1 X8.1
25. X7-3 P8/1 26. T7.5 P8-7
27. X3-9 M8.7 28. M2/1 P7-9

/*Nên đi P7-6, nếu X9-3 đè Mã thì X8.3, S5/4, P6-7, bên Trắng không kịp đối phó.*/

29. X9-3 Ms/9 30. X3-4 S4.5
31. Xs-3 M9.7 32. X4-3 Ms/9
33. Xt-4 B9.1 34. X4/3 B7.1
35. X4/2 P9-8 36. T5.3 M9.7
37. X4.2 Ms.8 38. X3-2 X8-9
39. M1.3 X9.3 40. S5/4 M7.6
41. X4/2 }END[/game]

Bên Trắng nhất định thắng.

Chưa phân loại

Đào Cao Khoa 1998 – người thắng bốn quốc tế đại sư

[img]xq527-0.jpg;right;Đào Cao Khoa tại giải Đông Nam Á 1998[/img]Có một VĐV trẻ đội tuyển Bộ CA vụt sáng chói trên kỳ đài: kiện tướng Đào Cao Khoa.

Đào Cao Khoa sinh năm 1972. Anh là em ruột của Đào Cao Khôi, một danh thủ Hà Nội có tiếng tăm từ những năm 80. Anh làm quen với cờ tướng chính từ người anh của mình. Khoa chịu học lý thuyết và chăm đối luyện nên tiến bộ khá nhanh. Ngay từ năm 1993, danh thủ Đào Thành Huy đã nhận xét: tương lai của cờ tướng phía Bắc nằm ở những người như Khoa. Năm 1995, anh tham dự giải toàn quốc. Anh có những ván cờ xuất sắc được dư luận bạn hâm mộ cờ khen ngợi. Tuy nhiên do tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm, một phần còn lo học tập, chưa chuyên tâm với cờ tướng nên năm 1996 thành tích của anh sút kém. Sau khi về thi đấu cho Bộ Nội vụ (nay là Bộ Công an) anh được HLV Phạm Trường Lâm chú ý hỗ trợ trong chuyên môn. Anh trưởng thành khá nhanh, thi đấu với phong độ tốt. HLV Phạm Trường Lâm dành cho anh những bài tập đặc biệt và dìu dắt anh từng bước chiếm lĩnh vị thế trong làng cờ. Liên tiếp trong hai mùa giải 1997-1998 anh giành giải đồng đội và giải ba cá nhân. Lặng lẽ không ồn ào, anh lần lượt đánh bại các kiện tướng đội tuyển thành phố Hồ Chi Minh: Trương A Minh, Diệp Khai Nguyên, Mông Nhi trong các giải toàn quốc. Tháng 11-1998 thành phố Hồ Chí Minh đăng cai giải Đông Nam Á lần thứ 11. HLV Phạm Trường Lâm được giao trách nhiệm lập đội tuyển Việt Nam II đã quyết định chọn anh và kiện tướng quốc tế đại sư Trần Văn Ninh. Đội tuyển Việt Nam I có kiện tướng quốc tế đại sư Trịnh A Sáng, Tương A Minh do ông Lê Thiên Vị làm HLV. Giải này có 9 quốc tế đại sư tham gia.

Dư luận ở thành phố Hồ Chí Minh cho rằng đội VN I sẽ vô địch đồng đội. Tuy nhiên HLV Phạm Trường Lâm lại khẳng định đội VN II sẽ đoạt ngôi vô địch. Quyết tâm lớn của HLV Phạm Trường Lâm dựa trên phong độ rất ổn định của Đào Cao Khoa và Trần Văn Ninh suốt hai mùa giải gần đây. Quyết tâm của HLV đã truyền thêm ý chí quyết thắng cho VĐV Đao Cao Khoa lập nên nó kỷ lục của cờ tướng nước ta: qua 7 trận anh đạt 6,5 điểm: điểm cao nhất cá nhân trong giải. Lần lượt 4 quốc tế đại sư bị anh đánh bại. Thêm một kiện tướng, quốc tế đại sư Trịnh A Sáng của thành phố Hồ Chí Minh nghe đội hình Việt Nam I trở thành bại tướng dưới tay anh. Thế là chỉ sau mấy mùa giải thành phố HCM có năm kiện tướng quốc tế đại sư thì bốn người đã phải chịu thất bại trước kiện tướng trẻ Đào Cao Khoa trong những trận đấu rất sòng phẳng ở giải trong nước và quốc tế.

Các bạn hâm mộ cờ nồng nhiệt chúc mừng anh. Báo chí liên tiếp biểu dương anh. Anh vụng về khi gặp bạn bè và các nhà báo. Và anh vẫn cùng với HLV Phạm Trường Lâm lặng lẽ chuẩn bị cho những mùa giải mới, cho những thành tích mới.