Thấy chồng vừa về, vợ liền hỏi:
– Anh đi đâu về?
– Anh đi chơi cờ Tướng.
– Sao người anh lại nồng nặc mùi rượu thế?
– Vậy chẳng lẽ người anh lại nồng nặc mùi… Cờ Tướng?
Related Posts
Huyền thoại về bàn cờ vua
- Hoài Trung
- 16/04/2006
- 0
Tôi muốn kể 1 cho các bạn nghe 1 trong những huyền thoại đó .Muốn hiểu chuyện , bạn ko cần phải biết luật chơi , chỉ cần biết là nó được thực hiện trên 1 bàn cờ có 64 ô.
Cờ vua đượcc nghĩ ra ở Ấn Độ , và khi vua Ấn là Sêram làm quen với cờ , ông khâm phục sự sắc sảo và sự đa dạng của các tình huống trên bàn cờ .Được biết nó do 1 người ở nước ông sáng chế , vua đã cho gọi người ấy đến và quyết định tặng thưởng cho con người này . Và người sáng chế là 1 nhà bác học khiêm tốn tên là Sêta đến ngai vua .Nhà vua nói :
– Ta muốn tặng thưởng cho ông 1 cách xứng đáng vì trò chơi mà ông nghĩ ra .Ta rất giàu có , có thể thực hiện điều mong ước mạnh dạn nhất của ông .Hãy nói phần thưởng mà ông thoả mãn, và ông sẽ nhận được điều đó .
Sêta im lặng .Nhà vua động viên ông ta :
-Đừng có nhút nhát , hãy trình bày ước muốn của ông , ta ko tiếc gì cả để thục hiện ước vọng đó .
-Thưa ngài , lòng tốt của ngài thật vĩ đại , nhưng xin ngài hãy cho tôi thời gian để suy nghĩ , tôi sẽ thông báo với ngài yêu cầu của tôi vào sáng mai .
Ngày hôm sau , Sêta đã làm cho nhà vua ngạc nhiên bởi tính khiêm tốn của ông .Sê ta nói :
-Thưa ngài , ngài hãy ra lệnh cho đặt 1 hạt lúa mì vào ô thứ nhất của bàn cờ .
-Chỉ đơn giản thế thôi ư ????
-Vâng thưa ngài , đối với ô bàn cờ thứ ai, ngài hãy ra lệnh cho 2 hạt; ô thứ 3 , 4 hạt ; ô thứ tư , 8 hạt ; ô thứ 5 -16; ô thứ 6 -32 ………
– Được rồi – nhà vua ngắt lời với vẻ bực tức – ông sẽ nhận dc các hạt lúa mì với 64 ô bàn cờ theo nguyện vọng của ông .Thôi đi đi , người hầu của ta sẽ mang cho ông cả túi lúa mì !
Sê ta mỉm cười . rời phòng và bắt đầu chờ ở cửa cung điện .
Sau bữa cơm nhà vua nghĩ tới Sêta và muốn biết Seta khinh suất đã mang cái phần thưởng nhỏ bé của mình đi chưa .
-Thưa ngài! – có tiếng trả lời –lệnh của ngài đang được thực hiện ,các nhà toán học cung đình đang tính toán số lượng hạt lúa mì tiếp theo .
Nhà vua cau mày ,ông ko muốn mệnh lệnh của mình dc thực hiện 1 cách chậm trễ như vậy.
Chiều tối , lúc đi ngủ nhà vua còn hỏi lại là Seta đã mang túi lúa mì rời khỏi hàng rào cung điện chưa .
-Thưa bệ hạ- các quần thần trả lời – các nhà toán học của bệ hạ đang làm việc ko biết mệt mỏi và hi vọng trước lúc rạng đông mới kết thúc việc tính toán .
-Tại sao họ lại chậm trễ công việc đó như thế ! – Nhà vua thốt lên 1 cách tức giận – Ngày mai trước khi ta thức giấc , thì tất cả, cho tới hạt lúa mì cuối cùng phải dc giao cho Seta , ta ko ra lệnh lần thứ hai .
Sáng đến , có người vào tâu với nhà vua rằng , người già nhất trong đám các nhà toán học cung đình yêu cầu nhà vua nghe tờ tường trình quan trọng
Nhà vua ra lệnh đưa ông ta vào :
-Trước hết , ông hãy nói về công việc của ông , ta muốn nghe , cuối cùng , cái phần thưởng nhỏ bé mà Seta yêu cầu đã dc giao cho hắn chưa ?
– Chính vì việc đó mà tôi đánh bạo đến gặp ngài vào giờ quá sớm như vậy.Chúng tôi đã tận tâm , tận lực tính toán tất cả số lượng hạt lúa mì mà Seta yêu cầu .Số lượng đó vĩ đại quá ……..
-Sao ? Số lượng ấy vĩ đại à ?Vựa lúa mì của ta ko cạn được .Phần thưởng đã được hứa thì phải dc giao .
-Thưa ngài , trong quyền lực của ngài , không thể thực hiện được những ý muốn như vậy .Trong tất cả các kho lúa mì của ngài , không đủ số lượng hạt lúa mà Seta yêu cầu, tất cả vựa lúa của toàn vương quốc cũng ko đủ. Cũng ko tìm dc số lượng hạt đó trên khắp trái đất này , nếu ngài nhất định muốn tặng cái phần thưởng đã hứa , thì ngài hãy ra lệnh chuyển tất cả các vương quốc trên trái đất thành cánh đồng cày cấy được , ngài hãy ra lệnh làm cạn các biển và đại dương , ngài hãy ra lệnh làm tan băng tuyêt bao phủ các vùng hoang vu ở miền bắc xa xôi. Hãy để cho tất cả các khoảng không gian đó dc gieo trồng kín lúa mì , và tất cả những gì sản sinh ra trên cánh đồng đó , ngài hãy ban tặng cho Seta , khi đó ông ấy mới nhận được đầy đủ phần thưởng của mình .
Nhà vua sửng sốt , chú ý những lời nói của nhà toán học già nua .
-Hãy nói cho ta con số quái gở đó ( nhà vua trầm ngâm )
-Ồ thưa ngài , 18 tỉ tỉ 446 triệu tỉ 774 ngàn tỉ 73 tỉ 709triệu 551 ngàn 615 hạt .
( 18.446.744.073.709.551.615)
Có thể bạn cho là nhà toán học già nua kia ” lẩm cẩm ” , nói quá , và con số đó ko thật sự quá lớn như vậy.
Nếu vậy , các bạn hãy thử hình dung :
Bạn hãy ước lượng kích thước của kho lúa để chứa từng ấy lúa mì :
Nếu 1 m khối lúa mì chứa khoảng 15 triệu hạt , thì từng ấy lúa mì chiếm 1 thể tích chừng 12 000 000 000 000 mét khối hay 12 000 km khối ( con số quái gở chia cho 15 000 000 )
Nếu kho lúa cao 4 m và rộng 10 m thì chiều dài của kho phải kéo dài tới 300 000 000 km , nghĩa là gấp đôi đoạn đường từ trái đất đến mặt trời .( 12000 : 0,004 : 0,01 = 300 000 000 )
Nếu nhà vua muốn thoát khỏi tình trạng này , và nếu ông ta giỏi về toán học thì ông có thể dễ dàng thoát khỏi tình trạng bí lối ấy .Nhà vua chỉ cần đề nghị Seta tự đếm lấy cái phần thưởng mà ông yêu cầu .
Thực tế , nếu Seta bắt tay vào đếm , ta hãy xem chuyện gì sảy ra :
Nếu Seta dếm liên tục ngày đêm ( ko ăn ko ngủ , 24/24 ) , và đếm 1 hạt mất 1 giây thì
– trong 1 ngày đêm ong đếm dc tất cả 86.400 hạt .( 24 nhân 3600 = 86400 )
-để đếm 1 000 000 hạt ông cần ko dưới 10 ngày
-1m khối lúa mì , ông phải đếm trong khoảng nửa năm
-đếm liên tục trong 10 năm , ông chỉ đếm dc khoảng 20 m khối .
-để đếm hết chỗ lúa mì ấy ong mất 60 000 000 000 năm .
hic, mà trái đất chỉ tồn tại xấp xỉ 3 000 000 000 năm , con người tồn tại xấp xỉ 500 000 năm .
các bạn thấy đấy , nếu Seta dành hết cuộc đời con lại để đếm thì ông chỉ nhận dc 1 phần rất nhỏ mà thôi .
Cứ cho rằng Seta còn sống dc 50 năm nữa , và dành trọn quãng thời gian ấy để đếm thì ông chỉ nhân dc số hạt lúa mì bằng 1 / 1 200 000 000 tổng số hạt thôi…
Nữ quán quân cờ vua, á quân cờ tướng
- Amin
- 02/09/2005
- 0
[img]xq33-0.jpg;right;Kỳ thủ Châu Thị Ngọc Giao (bên trái) tại một giải vô địch cờ tướng hạng nhất quốc gia[/img]Qua nhiều trận đấu thắng lợi ở địa phương Ngọc Giao được cử đi dự giải vô địch cờ tướng A1 toàn quốc tổ chức tại TP. Hồ Chí Minh vào tháng 3 năm 1997. Đấu thủ kỳ này là những người có độ tuổi chênh lệnh nhau từ thiếu niên đến hưu trí, có thành tích cao nhất trong làng cờ Việt Nam, có kinh nghiệm, và mới được Liên đoàn cờ Việt Nam phong cấp năm qua.
Ở giải nữ vẻn vẹn chỉ có 12 vận động viên, riêng đoàn Bình Định chỉ có 2. Làng cờ nam đông hơn, 29 người.
Thắng lợi lớn nhất của Ngọc Giao lần này là đã hai lần chiến thắng “Đặc cấp quốc tế đại sư” Liên đoàn cờ tướng thế giới chỉ mới phong danh hiệu “Đặc cấp quốc tế đại sư”, cấp cao nhất, cho rất ít nhà quán quân cờ tướng trên thế giới. Ở Việt Nam ta, danh thủ cờ tướng từng giành được các giải thưởng lớn thì nhiều, nhưng cho đến nay, chỉ có Lê Thị Hương kiện cờ tướng của TP. Hồ Chí Minh được phong là “Đặc cấp quốc tế đại sư” và bốn năm liền giành được chức nữ vô địch cờ tướng Việt Nam. Từ trước nay chưa ai thắng được kiện tướng trong các trận đấu, trừ Châu Thị Ngọc Giao, cô bé giỏi cờ của huyện An Nhơn, quê miền đất võ Bình Định.
Đây không phải lần đầu, Ngọc Giao thắng nhà vô địch cờ tướng Việt Nam.. cách đây gần hai năm, ngày 12/5/1995, Ngọc Giao 1 lần đã chiến thắng Lê Thị Hương tại đại hội TDTT toàn quốc lần thứ 3.
Kỳ đấu lần này, sau khi liên tiếp thắng như chẻ tre trước các đấu thủ Hà Nội, Bộ Nội vụ, Bà Rịa – Vũng Tàu, Lê Thị Hương với quyết tâm cao, phải đánh thắng Ngọc Giao để phục thù và để khẳng định sự bất khả chiến bại của mình. Còn Ngọc Giao thì rất hiền lành và điềm tĩnh, tự tin, với quyết tâm cao khi gặp lại nhà vô địch cờ tướng Việt Nam.
Vào trận đấu, Lê Thị Hương đi Tiền, Ngọc Giao đi Hậu. Lê Thị Hương sử dụng đội binh cơ động chủ lực – xe, pháo sớm hành quân sang đất Ngọc Giao, hòng giành quyền chủ động, vây hãm đối phương.
Ngọc Giao rất bình tĩnh, đề phòng trước nên huy động đôi Sĩ, đôi Tượng cùng hai cỗ Pháo lui khá sâu, che mặt tướng nên không những phá được âm mưu của đối phương mà còn diệt được cả đội quân chủ lực: 2 Xe, 2 Pháo, 1 Mã mà cũng không tránh khỏi tổn thất, mất 2 Pháo, 1 Xe, 1 Mã.
Những nước cuối trận của Ngọc Giao càng trở nên sắc sảo, đặc biệt với thế “Vó ngựa thần kỳ”, (trong thủ pháp “Mã xuyên kiều”). Mã của Ngọc Giao vượt sông, nhanh chóng tiến sát khung thành của Lê Thị Hương đè bẹp Mã không cho nhích lên một bước, còn Xe và Tốt tự do tung hoành trước mặt Tướng – Sĩ đối phương. Lê Thị Hương còn quá ít quân thiện chiến chủ lực lại bị vây chặt, đành phải bó tay, giương cờ trắng đầu hàng nước cờ thứ 44.
Tin thắng trận của Ngọc Giao làm nức lòng những người hâm mộ cờ tướng, đã luôn theo dõi sát trận chiến giữa hai kỳ thủ nữ đặc sắc nhất của nước nhà. Lê Thị Hương thua duy nhất 1 trận, nhưng thắng 10 trận nên giành được giải nhất, quán quân đạt 10 điểm. Châu Thị Ngọc Giao, 8 trận thắng, 3 trận hoà, là người duy nhất không thua trận nào ở giải thi cờ tướng cấp quốc gia năm nay, đạt 9,5 điểm, thua quán quân 0,5 điểm, giành giải á quân, được phong kiện tướng cờ quốc gia.
Cờ người – nét độc đáo của ngày hội xuân
- Hoàng Đình Hồng - Thành Thắng
- 21/08/2005
- 0
[img]xq11-0.jpg;right;Một pha trình diễn của cờ người võ thuật[/img][b]Cờ người và võ thuật[/b]
Trẩy hội mừng xuân, nếu có dịp dừng chân ở một đình làng nào đó ở các tỉnh phía Bắc, bạn sẽ được dịp chứng kiến những ván cờ người mang đậm nét văn hóa truyền thống. Đây là một hội vui của cả làng, nên 32 quân cờ thường được tuyển chọn từ các nam thanh nữ tú là con cháu trong làng. Tiếng chiêng, tiếng trống khua liên hồi. Cờ xí, võng lọng bay phấp phới trong nắng xuân hồng, cùng với áo mão của “ba quân tướng sĩ” đã làm sống lại hình ảnh triều đình vua quan thời phong kiến. Các quân cờ người thường mặc áo rực rỡ có thêu biểu tượng quân cờ mình thủ vai ở trước ngực và sau áo để người xem dễ theo dõi diễn tiến ván đấu. Cứ mỗi nước đi, các quân cờ thường múa các điệu múa dân gian truyền thống, kèm các bài vè đặc trưng quen thuộc.
Khác với miền Bắc, cờ người ở miền Nam được lồng ghép võ thuật nên rất hấp dẫn. Lúc đầu, các quân cờ chỉ múa dăm chiêu võ thuật chiếu lệ như diễn tuồng. Đến năm 1987, cờ người miền Nam mới bắt đầu thăng hoa. Từ ý tưởng mong muốn các ván đấu thật sự cuốn hút, hai vị đứng đầu làng cờ TP.HCM là Quách Anh Tú và Lê Thiên Vị đưa ra đề nghị, 32 quân cờ biểu diễn phải là 32 võ sinh có đẳng cấp, giỏi võ thuật. Ý tưởng này được 2 HLV võ cổ truyền VN Lê Văn Vân (môn phái Bình Định Sa Long Cương) và Hồ Tường (môn phái Võ lâm Tân Khánh Bà Trà) cùng bắt tay dàn dựng và thực hiện. Trong buổi khai sinh cờ người võ thuật hôm đó, 32 quân cờ đều là những cao thủ có thâm niên hơn 8 năm khổ luyện. Những đòn thế được các cao thủ tung ra biểu diễn đã chinh phục người xem. Từ thành công ở Nhà Văn hóa Thanh niên TP.HCM vào dịp Tết năm 1987, tiếng tăm đội cờ người của Lê Văn Vân và Hồ Tường đã bay xa. Lịch diễn của các đội cờ người môn phái Bình Định Sa Long Cương và môn phái Võ lâm Tân Khánh Bà Trà thường ken đặc trong 3 ngày Tết. Không chỉ biểu diễn ở TP.HCM, mà họ còn truyền bá các đội cờ người độc đáo này từ Nam chí Bắc trong các đợt lưu diễn. Điều không thể thiếu của hội cờ người võ thuật là sự sắc sảo của các nhà bình luận. Các nhân vật được công chúng ưa chuộng và có tiếng tăm trong lĩnh vực này là: “Trương Thúy Sơn” Quách Anh Tú, “Thiên hạ đệ nhất sát” Lê Thiên Vị, “Độc hành đại đạo” Hoàng Đình Hồng… Tuy nhiên, mặt hạn chế của cờ người võ thuật là chưa thể biểu diễn các “ván cờ sống” mà thường phải diễn theo các ván cờ hay được chuẩn bị sẵn. Nguyên nhân chủ yếu là các võ sĩ thường không đủ sức để có thể đánh nhiều trận liên tiếp.
[b]Số phận những “quân cờ”[/b]
Một trong những đội cờ người được yêu thích nhất phải kể đến đội cờ của võ sư Phan Văn Trung của võ đường Từ Thiện thuộc võ phái Võ lâm Tân Khánh Bà Trà. Sở dĩ đội cờ này được yêu chuộng vì có được các “quân cờ” giỏi võ và luôn trình diễn hết mình. Không phải chỉ múa quyền chiếu lệ mà các trận đấu của các “quân cờ” này thường kéo dài 3 đến 5 phút và luôn là những trận đấu rất thật. Mỗi lần xem hai quân xe Trần Cẩm Khoa và Trần Anh Kiệt đánh song đao, người hâm mộ cứ ngẩn cả người vì những đòn thế hai anh tung ra không thua gì tài tử Lý Liên Kiệt trong phim Hồng Kông. Khoa và Kiệt đánh rất bài bản vì hai anh chính là bạn tâm giao và cả hai đều đồng cấp bậc Hồng đai ngũ đẳng. Mỗi khi xung trận, Trần Cẩm Khoa như hóa thân vào quân cờ nên anh là người bị đổ máu nhiều nhất đội. Một lần ống xương cánh tay trật khớp xốc ra ngoài, và một lần trật khuỷu xương ống chân được xem là hai chấn thương nặng nhất trong đời “binh nghiệp” của Khoa. Trường hợp quân mã đen Phạm Thanh Tùng phải bỏ nghề bỏ nghiệp vì tai nạn trong trận đánh với tướng trắng Phạm Công Bảo Trường cũng là điều mà HLV Phan Văn Trung thường nhắc để cảnh báo đệ tử của mình. Hôm đó, Trường sử dụng binh khí song câu, trong khi Tùng nghênh chiến bằng roi dài. Ở cuối trận, do có phần đuối sức nên Tùng trả đón yếu ớt, không đủ sức đỡ nổi cú đánh nhắm vào huyệt tinh minh của Trường, mà chỉ dùng roi đẩy lệch xuống khiến song câu móc ngay vào mặt trúng huyệt thừa khấp. Còn trận đánh khiến khán giả phải ôm mặt bỏ chạy là trận chiến của hai quân pháo Anh Tuấn và Văn Hùng ở lễ hội khai trương đền Bến Dược, Củ Chi. Đã có sự chuẩn bị trước, Tuấn tung đòn “cọp cõng trâu” để nhấc bổng Hùng ném đầu cắm xuống đất. Nghe đánh phập một tiếng, nhiều thiếu nữ ôm mặt hét lớn. Hùng dù bị thương khá nặng, nhưng khi thấy Tuấn ào đến, nhanh nhẹn phản đòn “lôi công cước”, do không đề phòng Tuấn dính nguyên đòn dẫn đến chấn thương cột sống phải từ bỏ cuộc chơi. Bi kịch nhất là trường hợp của Phúc “mỡ”. Trong trận đánh Văn Hoàng ở Suối Tiên năm 1999, do bất cẩn, Phúc “mỡ” bị dính đòn “hoành phong cước” ngay giữa mặt. Máu chảy đầm đìa. Ngay khi Phúc té xuống, cô Phượng – vợ sắp cưới của Phúc ôm mặt khóc nức nở. Thế là ngày hôm sau, Phượng ra điều kiện sẽ trở thành vợ Phúc chỉ khi nào anh chịu bỏ nghề “làm quân làm tướng”. Sự hấp dẫn của cờ tướng thường là lúc bước vào tàn cuộc. Lúc này các trận chiến của các “quân cờ” cũng quyết liệt và dữ dội nhất. Người nhập vai tướng thua trận là người giỏi võ nhất. Bước vào đường cùng, vị tướng thường trổ hết các tuyệt chiêu của mình để phá vòng vây. Tả xung hữu đột, có khi phải đánh liên tiếp với 2, 3 đối thủ nên các trận chiến thường diễn ra rất hấp dẫn. Dĩ nhiên, mỗi khi tướng bước vào đường cùng thì hai quan văn (người đóng vai quân sĩ) đành phải nhào người ra thế mạng. Ngự lâm quân (quân tượng hay còn gọi là bồ), cũng được giao cho những người giỏi võ nhập vai.
Tuy cờ người võ thuật rất hấp dẫn, nhưng do môn thể thao này chỉ trình diễn ở nơi công cộng không thu lệ phí, nên các nhân vật chính – những người thủ vai quân và tướng trên bàn cờ không thể sống được với nghề. Một ván cờ biểu diễn suốt buổi sáng, nhưng đội cờ người thường chỉ được trả 1.000.000 đồng. Với số tiền này đem chia cho khoảng 55 người trong đoàn thì mỗi người chẳng được là bao. Chính vì vậy mà không ít người lo lắng về tương lai của cờ người võ thuật.