Có anh kia chơi cờ rất giỏi nhưng lại dấu nghề, không bao giờ chịu chỉ bảo, dậy dỗ cho bất cứ ai. Sau bị bạn bè ép quá anh cũng đành nhận dậy cho họ 3 buổi.
Ngày đầu tiên bạn bè đến đông đủ. Anh ta hỏi:
– Các anh có biết hôm nay tôi dậy cái gì không?
– Không. Mọi người đáp
– Nếu các anh không biết gì thì tôi dậy cũng bằng thừa.
Nói xong anh ta bỏ ra về.
Hôm sau anh ta lại hỏi tiếp:
– Các anh có biết hôm nay tôi dậy cái gì không?
– Có. Mọi người đổi lại câu trả lời.
– Nếu các anh biết cả rồi thì tôi dậy cũng bằng thừa.
Nói xong anh ta lại bỏ ra về.
Ngày cuối cùng anh ta lại hỏi như trước:
– Các anh có biết hôm nay tôi dậy cái gì không?
Rút kinh nghiệm hôm trước, lần này một nửa trả lời có, một nửa trả lời không.
– Nếu vậy những anh nào biết hãy dậy cho các anh chưa biết nhé.
Nói xong anh ta bỏ ra về.
Danh mục: Cờ cười
Ba bộ xương
Một bộ xương người rời nghĩa địa lang thang ngoài đường. Nó gặp một bộ xương khác bèn hỏi:
– Cậu chết năm nào vậy?
– Tớ chết đói năm Ất Dậu. Còn cậu?
– Tớ mới chết đói ở châu Phi.
Hai bộ xương cùng nhau đi tiếp, được một lúc thì gặp bộ xương thứ ba:
– Trời đất, cậu chết năm nào mà bộ dạng tả tơi vậy?
Bộ xương kia nổi cáu:
– Điên à, tao còn đang sống sờ sờ ra đây.
– Vậy cậu là ai?
– Cờ độ chuyên nghiệp.
Con chó của Đại kiện tướng
– Ông bán cho tôi con chó này và khen nó không ngớt lời, rằng nó biết chơi cờ và đánh hay lắm, không ai lại được với nó. Thế mà tối qua tôi mang cờ ra chơi với nó, bầy đi bầy lại, đi nước này nước nọ… thế mà nó chỉ đứng nhìn, chẳng đi lấy một nước.
– Thưa ông – chủ cửa hàng từ tốn – con chó này là vốn có chủ là một Đại kiện tướng. Với những người chơi cờ vịt, nó rất xem thường.
Tôi là nhà vô địch
Các nhà khoa học thế giới dồn công sức lại để chế tạo một chiếc máy tính mới vừa có thể chơi cờ tướng vừa chơi được cờ vua rất giỏi, xưa nay chưa ai từng thắng.
Một hôm có ba người đến xin đấu cờ với máy. Sau nửa tiếng, một người đứng lên cười tươi, đầy tự hào và vỗ ngực “I am Kasparov”.
Đến lượt người thứ hai vào thử sức, chỉ sau 15 phút, anh ta đứng dậy cũng cười rất tươi: “I am Lu Kham” (Lữ Khâm, nhà vô địch cờ tướng Trung Quốc).
Người thứ ba – một người Việt Nam đến đấu với máy. Mọi người nín thở theo dõi. Ngạc nghiên chưa, chỉ sau 1 phút người này đã đứng dậy và cũng nở nụ cười: “I am Sorry!!!”
[i](Đất Cờ phỏng tác)[/i]
Nói dóc mất tiền
[img]xq365-0.jpg;right;[/img]Hai anh nổi tiếng có tài nói dóc, gặp nhau ở bến sông. Một người giắt một quan tiền vào lưng rồi lặn xuống sông, một lúc ngoi lên bảo người kia:
– Chà chà! Tôi lặn xuống đáy sông gặp hai ông tiên đánh cờ, tôi mon men đến định chầu rìa, thì một ông cho tôi quan tiền này và bảo đi, đừng có quấy rầy. Tôi nghe vậy, vội ngoi lên ngay.
Người kia hỏi:
– Thật thế à? Tôi cũng sẽ lặn xuống may ra kiếm được ít tiền mà tiêu chăng.
Nói rồi nhảy xuống nước. Một chốc anh ta ngoi lên, mặt có vết máu và hổn hển kể lại với anh kia:
– Tôi cũng gặp hai ông tiên đang chơi cờ. Tôi đến bên cạnh chưa kịp mở miệng họ đã quát tướng lên: Xin, xin cái gì? Đã cho thằng trước một quan rồi, lên mà chia nhau. Nói rồi, một ông cầm luôn cái gậy phang thẳng vào mặt tao, chảy cả máu đây này.
Quả là anh hùng tương ngộ. Anh nọ vui lòng xỉa ra năm tiền cho anh ta, chết đắng mà vui vì gặp được kẻ cao thủ.