Chưa phân loại

Tướng mạnh như Xe

Tướng có phạm vi hoạt động hẹp trong “cửu cung”. Tướng lại luôn cần có quân bảo vệ, bởi vì mất Tưởng là mất hết. Do đó nhiều bạn trẻ luôn nghĩ Tướng là quân yếu. Thật ra, quân cờ mạnh yếu là do bố cục. Nếu “đắc vị” thì quân gì cũng mạnh. Về cờ tàn khi phải dùng đến mặt Tướng người ta mới biết Tướng mạnh như Xe vậy. Vì có mặt Tướng thì ngang bằng việc có Xe trùng. Song Ở trung cục nhiều khi người chơi quên mất sức mạnh của Tướng. Thế là phải trả giá. Dưới đây là ván cờ giữa Mạnh Lập Quốc với Vu Hồng Mộc, một ví dụ hay về mặt Tướng.

[game]
FORMAT WXF
GAME Mạnh Lập Quốc – Vu Hồng Mộc
RED Mạnh Lập Quốc
BLACK Vu Hồng Mộc
START{
1. P2-5 M8.7 2. B3.1 P2-5
3. M8.7 M2.3 4. X9-8 X9-8
5. M2.3 P8-9 6. B1.1 X1.1
7. X1.1 X1-4 8. X1-4 X8.4
9. X4.5 B3.1 10. X4-3 B3.1
11. X3.1 B3.1 12. B3.1 X8.4
13. M7/5 X4.7
DIAG{ #17 RED }
/*Đến đây coi như hai bên khai cục xong. Vu đi sau nhưng ra trước, bố trận hợp lí. Hai Xe như “hai rồng ra biển” chiếm hết yếu đạo, khí thế như trời long đất lở. Mạnh thấy Tượng cánh trái của Vu yếu nên quyết định tấn công bằng cách chuyển Pháo bên trái sang.*/
14. P8.2 S4.5 15. P8-3 Tg5-4
16. T7.9
/*Đến đây, bên Đen hoàn toàn chế áp đối phương. Quân Tướng ra lộ 4 có giá trị như một quân Xe trói chặt Xe của Mạnh. Nhưng Vu lại quên Mất Tướng mạnh như Xe nên đi:*/
16. … P5-4?
/*Đáng lẽ phải đi M3.2, B3-4, S5.6, đối công.*/
17. X3-2 M3.2 18. X2/6 P4-2
19. X8-9 M2.4
}END[/game]
Vu còn tấn công một lúc nữa, nhưng không đủ lực lượng nên cuối cùng thua ván cờ.

Quên là phải trả giá, vậy chớ nên quên nguyên tắc.

Chưa phân loại

Thơ: Lấy cờ họp bạn

Có bạn từ xa tới,
Cũng thuộc loại cao cờ.
Cũng đam mê chung giới,
Suốt sáng, chiều chơi cờ.

Lễ tiếp xong ngồi vào,
Đừng hỏi trẻ hay già.
Là thầy cũng là bạn,
Thua, thắng có màng chi.

Bàn cờ băm hai quân,
Mỗi bên được mười sáu.
Hán, Sở phân biên giới,
Đen, Trắng cũng rõ ràng.

Tiền tiêu Binh, Tốt giữ,
Pháo nã vào địch thành.
Xe, Mã ngang dọc đấu,
Sĩ Tượng bảo vệ thành.

Tướng, Soái ở cung giữa,
Nào hay ngoài binh lửa.
Người thắng chớ kiêu mãn,
Kẻ thua cũng đừng buồn.

Chơi cờ để dưỡng tính,
Bạc tiền đâu đặt trên.
Bạn về cùng ra tiễn,
Ngày nào anh lại lên?

[i]Kỳ Quân dịch từ bài “Dĩ kỳ hội hữu” của Lam Thiên[/i]

Chưa phân loại

Giai thoại làng cờ: Trềnh hay Trịnh?

Tuy nhiên họ của anh lại không rõ ràng. Một số báo chí, trang web ghi là Trịnh, một số khác lại ghi là là Trềnh, một số nữa lại dùng cả hai. Nhiều người người cho rằng Trềnh là viết sai vì ở Việt Nam không có cái họ lạ lùng như thế. Nhưng tại sao sai mà vẫn rất phổ biến, không báo nào phải cải chính lại?

Bạn Cờ đã đem điều thắc mắc này hỏi một trong những chuyên gia am hiểu trong làng cờ thì được giải thích như sau:

Trịnh là họ đúng, Trềnh là viết sai. Căn nguyên của việc viết sai là khi lần đầu tiên Trịnh A Sáng xuất cảnh tham gia các giải cờ Thế giới thì người ta do nhầm font mà chữ Trịnh bị in vào hộ chiếu thành chữ Trềnh. Lúc đó do quá sát ngày đi nên A Sáng cuống, cầm luôn hộ chiếu này đi mà không sửa. Từ đó bạn bè quốc tế hầu như chỉ biết đến “Trềnh A Sáng” cao thủ của Việt Nam mà không biết tới “Trịnh A Sáng”. Đa số báo chí và các trang web nước ngoài dùng họ Trềnh. Cũng từ đó báo chí trong nước thường viết lẫn lộn họ cho anh.

A Sáng hình như cũng chẳng quan tâm lắm đến việc thiên hạ gọi nhầm họ của mình. Ở nhà và bạn bè thường gọi kỳ thủ gốc Hoa này bằng cái tên quen thuộc “Hà Chảy”.

Chưa phân loại

Giao lưu bạn đọc 25/03/2006: Lỗi bài viết

Toà soạn xin cảm ơn các bạn đã phát hiện và thông báo lỗi trong một số bài viết gần đây:
*Bạn Hung Son phát hiện lỗi đăng nhầm các ván cờ năm 2005 thay cho 2005 ở phần online.
*Bạn Trí Hùng đã thông báo một số lỗi chính tả bài [topic id=405]Đặng Hồng Việt – Kỳ thủ có “hùng tâm”[/topic].
*Bạn Truong Minh Tri phát hiện lỗi trong bài [topic id=360]Thích tình nhã thú[/topic], trong ván đầu tiên nước đi 4. P3-5 phải sửa thành 4. P3.5.

Sự phản hồi của các bạn sẽ giúp toà soạn chỉnh lý bài nhanh chóng và phục vụ bạn đọc tốt hơn. Chúng tôi luôn luôn trân trọng và cảm ơn mọi sự phản hồi, góp ý.

Chưa phân loại

Sạt nghiệp vì thắng Kỳ vương

Năm 1959, lần đầu tiên ông đến Sài Gòn và thất bại đau đớn trước Phạm Thanh Mai. Đến năm 1963, sau khi chuẩn bị kỹ lưỡng, ông lại sang Việt Nam phục hận tại giải “Cảng-Việt tượng kỳ tái”. Ít ai ngờ rằng, chuyến đi này của ông đã làm thay đổi cuộc đời của hai danh kỳ Việt Nam.

Tại Chợ Lớn thời bấy giờ, trên con đường Tổng Đốc Phương (nay là Châu Văn Liêm) có tiệm thuốc Bắc nổi tiếng của gia tộc họ Trần: khách hàng ra vào nườm nượp, thu nhập hàng tháng cả chục cây vàng. Người chủ tiệm không ai khác là kỳ thủ Trần Đại Sanh (Tài Sáng, nay khoảng 70 tuổi), một trong những tài năng trẻ trong giới cờ người Hoa tại Sài Gòn. Ông là lớp kế thừa xứng đáng của những Kỳ Triển Bàng, Trần Dụ Tham, Tất Kiên Dương… Tài Sáng có lối đánh thông minh và nhiều sáng tạo. Trong đợt sang Việt Nam du đấu, Kỳ vương đã thất thủ trước Tài Sáng (1 hòa, 1 bại). Ngay sau chiến thắng này, ông được báo chí hết lời ca ngợi, nhiều người nhìn bằng con mắt thán phục. Nhưng vốn trẻ tuổi lại giàu sang, ông sinh ra lêu lổng và bắt đầu tham gia vào những cuộc cờ đỏ đen. Nhận thấy đây là cơ hội kiếm tiền thuận lợi, nhiều kỳ thủ “lão làng” bắt đầu tìm cách khích bác và dụ Tài Sáng vào bẫy bằng những trận tỷ thí lên đến cả cây vàng. Thật ra, tuy thắng được Kỳ Vương nhưng về kinh nghiệm và độ sáng tạo, Tài Sáng không thể hơn được những đàn anh của mình. Càng đánh càng thua, càng thua càng đánh, suốt ngày chỉ thấy ông xuất hiện trước bàn cờ; công việc kinh doanh bỏ bê, mặc cho vợ con lo liệu. Dần dần khách hàng thưa đi, bao nhiêu tiền bạc trong nhà cũng bị “nướng” vào những ván cờ vô bổ. Vài năm sau, cái tiệm thuốc Bắc nổi tiếng ấy của gia tộc họ Trần đã phải sang nhượng lại cho người khác. Tên tuổi kỳ thủ Trần Đại Sanh cũng từ đó mà chìm vào quên lãng.

Đất Mỹ Tho cuối những năm 50 có tiệm trà nổi tiếng là “cực thơm” nhờ kỹ thuật ướp gia truyền khéo léo và sự siêng năng, luôn tìm tòi những công thức mới của ông chủ tiệm. Ông đã “sục sạo”, tìm tòi những loại trà hảo hạng nhất khắp các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long. Tên ông là Văn Hư Bạc (tự Văn Thuận, lớn hơn Tài Sáng vài tuổi). Ngoài trà, Văn Thuận còn nổi tiếng trong làng cờ. Ông là nhà vô địch tại Tiền Giang và xa hơn, khắp các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long, ông cũng chẳng có đối thủ. Thỉnh thoảng, vào những ngày chủ nhật, ông phải chạy lên tận Chợ Lớn kiếm vài cao thủ để đọ sức cho “xứng đáng”. “Thằng tiệm trà” (tên gọi thân mật của ông) chính là niềm tự hào của người hâm mộ cờ tướng Mỹ Tho thời bấy giờ. Nhân dịp sang Việt Nam du đấu, Kỳ Vương Lý Chí Hải được ông Nguyễn Văn Anh (một Mạnh Thường Quân tại Mỹ Tho) mời về tỷ thí cùng Văn Thuận. Sau hai ván, “thằng tiệm trà” đã bất ngờ hạ Kỳ vương (1 hòa, 1 thắng). Cũng sau chiến thắng này, cuộc đời Văn Thuận đã biến đổi y như Tài Sáng. Không hài lòng với trình độ “đã hạ được Kỳ vương”, ông lên Sài Gòn đánh độ cùng các cao thủ khác, bỏ bê việc kinh doanh tiệm trà cho vợ. Không người chạy hàng, không còn đôi tay “khéo léo” của chủ tiệm, công việc kinh doanh rơi vào thế tất yếu: trà không còn “thơm” như xưa, khách hàng thưa dần. Đến một ngày, số tiền trong nhà không còn đủ cung cấp cho những cuộc đỏ đen, bảng hiệu tiệm trà của ông phải bị tháo bỏ. Đau khổ hơn, ông còn bị vợ bỏ, phải đi làm để kiếm sống qua ngày rồi cũng như số phận Tài Sáng, tên tuổi ông dần dần đi vào lãng quên. Sau ngày giải phóng, vợ con đã đoàn tụ cùng ông. Hiện gia đình ông đang sống tại huyện Nhà Bè, TP HCM.[img]xq379-0.jpg;right;Mỹ Tho[/img]

Chưa phân loại

Cờ tướng – cuộc cải cách phi thường – dấu ấn nghệ thuật đặc sắc của phương đông (10)

Ở Trung Quốc xưa kia có những người làm nghề kể chuyện rong. Họ đi khắp các thị thành, kể những tích truyện nổi tiếng như “Tam Quốc”, “Thủy hử”, “Tây du ký”… Hàng nghìn hàng vạn thị dân không biết chữ, không đọc được sách đã xúm đen xúm đỏ nghe họ kể không biết chán và cho họ những đồng tiền lẻ. Những người kể chuyện sống bằng nghề của mình.

Còn ở cờ Tướng, những tay cờ tài hoa vượt núi băng sông tìm người tỷ thí, biểu diễn tài nghệ của mình trước gần dân thiên hạ, được người đời gọi là những tay cờ giang hồ (chữ giang hồ nghĩa là sông hồ, chỉ sự phiêu bạt).

Trong lịch sử cờ Tướng ngót một nghìn năm qua, có biết bao tay cờ giang hồ nổi tiếng trong thiên hạ, đến nay tên tuổi vẫn còn lưu truyền khắp dân gian nhu Dương Kim Đình, Sách Vạn Niên, Tăng Triển Hồng. Chu Hán Văn, Chu Đức Dụ, Tăng ích Khiêm. Vương đạo Nhiên, Trương Cẩm Vinh, Hoàng Tùng Hiên, Chung Trân, Lương Triệu Phát, Phùng Kính Như, Lý Chí Hải… Tứ đó xuất hiện những danh hiệu được quần chúng hâm mộ cờ tấn phong như “Bát tỉnh kỳ vương”, “Hoa Nam tử đại thiên vương”, “Dương Châu tam kiệt”, “Việt Đông tam phượng”, “Đông Nam Á kỳ vương”… Những tay cờ giang hồ không phải chỉ giang hồ một đời mà nhiều khi kéo dài ba, bốn kế hệ, những “quát kiệt giang hồ” xuất chúng như cha con Chu Hoán Văn, Chu Đức Dụ hay dòng họ Tăng Triển Hồng, Tăng ích Khiêm… Thêm nữa, khi những tay cờ giang hồ lỗi lạc tiếng tăm được tôn vinh thì kỳ thủ trong thiên hạ nô nức kéo tới tôn làm sư phụ, trong số ấy thế nào cũng có một số đệ tử chân truyền, tạo ra những trường phái cờ Tướng khét tiếng trong một tỉnh hay trong một vùng. Nếu ta biết rằng một tỉnh của Trung Quốc dân số lên tới một trăm hay hơn trăm triệu người, thì mới thấy uy tín của họ lớn tới mức nào. Những trường phái này luôn tìm cách thách đố và tỷ thí với trướng phái kia, tạo ra những trận đối đầu nổi tiếng trong lịch sử mà không chỉ tên tuổi của các bậc đại cao thủ thêm lừng lẫy mà cả tên tuổi của các nhà bảo trợ, nhà tổ chức, địa điểm thi đấu cũng đi vào lịch sử. Những trận cờ giang hồ tuy quyết liệt và sôi động như thế nhưng lại mang nét văn hóa và nho nhã rất cao, người ta gọi đó là những bậc đại danh kỳ, đại quân tử, đấu trí chứ không đấu sức. Nó khác hẳn những cuộc đấu võ trên các “đả lôi đài” thường thấy thời xưa, các tay võ biền quật nhau chí tử để rồi thương tích đầy mình hoặc nuôi thù chuốc oán từ đời này sang đời kia. Ở cờ Tướng hoàn toàn ngược lại, những ván đánh nảy lửa không hề khoan nhượng trên bàn cờ chỉ khiến những người tỷ thí càng khâm phục, trọng nể nhau hơn và quan hệ với nhau càng lâu bền hơn.

Thưởng thức những nước cờ hay của đối thủ là một trong những cái thú nhất của làng cờ giang hồ. Đi nghìn dặm mới có được một ván hay. Những nước đi quỷ khốc thần sầu được tất cả các bên ghi chép lại cẩn thận, truyền cho nhau như một món quà quý. Sau mỗi trận tỷ thí cả người thắng lẫn kẻ thua thường kết bạn với nhau. Mối thâm giao như thế kéo dài suốt cả đời. Ai cũng muốn tìm đối thủ cao hơn mình để mà chơi, “anh hùng gặp anh hùng”? Thực ra trong làng cờ giang hồ không phải không có những tay cờ cay cú, lấy ăn thua làm mục đích, không phải không có những mối hận. Nhưng làng cờ giang hồ đích thực không chấp nhận chuyện đó, coi đó là những kẻ tiểu nhân. Nó xa lạ với những bậc cao nhân. Trong cờ Tướng chữ “quân tử” cũng rất quan trọng và có ý nghĩa rất sâu xa. Đất phát đạt nhất cho cờ Tướng giang hồ là ở Trung Quốc, trong đó nổi bật phải kể tới các tỉnh Quảng Đông, Giang Tô, Thượng Hải, Hà Bắc, Bắc Kinh, Triết Giang, Hồng Kông, Đài Loan, Áo Môn…

Khi đã có tiếng tăm và có được ít nhiều tiền bạc trong tay, các cao thủ giang hồ bắt đầu những chuyến chu du thiên hạ, họ tới các nước lân cận, có khi đi hàng năm không về. Về sau đi mãi thành quen, không đi không chịu được. Đi để đánh cờ, đi để giao hảo. Làng cờ giang hồ cứ thế phát triển rộng mãi ra. Trong số các nước họ hay đến và đến nhiều lần phải kế tới Philippin, Việt Nam, Malaysia, Singapore, Indonesia, Thái Lan, Úc… là những nới có đông đảo người chơi cờ và ở đó cộng đồng người Hoa cũng khá đông đúc. Nhật Bản và Hàn Quốc ít hơn vì ở đó có cờ Vây ngự trị.

Họ đi khắp các nước có cờ Tướng, mở những cuộc thách đấu với các kỳ thủ nước chủ nhà, có những trận tỷ thí long đời lở đất mà lịch sử hàng trăm năm vẫn còn ghi. Ngày xưa khi chưa có các giải cờ Tướng quốc tế, chưa có các Hiệp hội cờ Tướng quốc gia như bây giờ thì những cuộc tỷ thí như vậy chính là những trận đấu quốc tế danh giá nhất. Nhờ những trận tỷ thí tay đôi, tay tư của những bậc đai cao thủ giang hổ như thế mà môn cờ Tướng có tiếng vang như sóng cồn biển cả với biết bao huyền thoại, giai thoại kể mãi không hết từ đời này đến đời kia (xin xem thêm quyển “Cờ Tướng: Sự tích, Thú chơi, Giai thoại”).

Ngày nay việc đi lại giữa các nước thật dễ dàng và thông suốt, phương tiện giao thông thuận lợi, nhanh chóng, điều kiện lưu trú ăn ở cũng hơn rất nhiều so với xưa. Xưa kia những chuyến đi như thế thường rất vất vả: đi thuyền nhiều khi gặp bão tố hay cướp biển, đi bộ phải qua núi cao đèo vắng, nguy hiểm và bệnh tật luôn rình rập, đó là chưa kể giữa các nước Á châu hay xảy ra chiến tranh hay nội chiến liên miên cùng với những sự cấm đoán ngặt nghèo, giấy tờ khắt khe.

Tuy nhiên cũng đã có những tay cờ giang hồ danh tiếng quốc tế đã từng tới Việt Nam. Đến miền Nam có Chung Trân, Tăng Triển Hồng, Triệu Khôn, Lý Chí Hải, Lê Huệ Đông… Ở phía Bắc, nhất là các tỉnh vùng biên giới cũng từng có nhiều danh thủ Quảng Đông sang thi đấu, nhiều danh kỳ Hà Nội hay đáp tàu lên Lạng Sơn chơi.

Những tay cờ như thế khuấy đảo cả phong trào cờ của một quốc gia. Những trận đấu của họ được tuyên truyền quảng cáo rầm rộ khiến cho kẻ giàu đua nhau chung tiền chia thành nhóm, thành phe ủng hộ cho người “của mình”, kẻ ham cờ thì suốt đêm ngày chầu chực để thưởng thức, ráng nhớ, ráng ghi chép để “học lỏm” những tuyệt chiêu. Những tên tuổi giang hồ nhiều lúc trở thành thần thoại, đến nỗi có ai thắng họ được một ván thôi cũng đủ được tôn vinh cả một đời. Một số danh kỳ Việt Nam cũng đã có được cái vinh quang đó. Gặp nhau một lần lại hẹn năm sau sang đánh tiếp để “phục hận”, những pha gay cấn như thế kích thích làng cờ bản địa ghê gớm, khiến chỉ một năm sau thôi, kỳ nghệ của các bên đều tiến một bước dài. Đó chính là tác dụng tuyệt vời nhất của cờ Tướng giang hồ.

Vây nói cho cùng, đâu là điểm xuất phát, đâu là cốt lõi của cờ Tướng giang hồ? Ngày nay trong thể thao người ta chia ra làm hai dạng thể thao: thể thao quần chúng (phong trào) và thể thao thành tích cao (thể thao mũi nhọn). Cờ Tướng giang hồ chính là thể thao đỉnh cao trong cờ Tướng. Tất cả các tay cờ giang hồ không thể là những tay cờ tầm thường, xoàng xĩnh mà đều là bậc cao thủ, đúng hơn là những bậc đại cao thủ. Làng cờ giang hồ không cho phép tồn tại những tay cờ thuộc lớp “chiếu dưới”. Tất cả phải được thể hiện trên bàn cờ. Những loại “võ mồm” mau chóng bị gạt ra rìa, chỉ những tinh hoa, được sàng lọc khắc nghiệt mới tồn tại. Cơm áo sinh ra từ bàn cờ, tiền bạc, vinh quang cũng có được từ những ván cờ. Muốn thế, tài nghệ của họ phải được giới giang hồ và người hâm mộ công nhận, những ván cờ của họ phải trở thành tác phẩm nghệ thuật thật sự, thường là được đưa vào các “phổ” hay các “quyển”. Khi đấu họ chọn những cao thủ từ ngang tầm mình trở lên, thấp hơn họ có quyền từ chối, vì như thế dù thắng cũng làm sứt mẻ uy tín, tổn thương danh dự của họ.

Chính nhờ những ván cờ với những tuyệt chiêu như vậy mà thiên hạ và các nhà bảo trợ (thường là những thương gia giàu có, những Mạnh Thường Quân trong giới quý tộc…) hào hứng bỏ tiền đặt giải thưởng. Đánh càng hay, thắng càng nhiều thì số tiền thưởng càng tăng vọt.

Và chỉ khi có những khoản tiến rủng rỉnh trong túi họ mới có cơ may đi du ngoạn sang các nước khác, một mặt biểu diễn tài nghệ, gây thanh thế cho mình, đồng thời kiểm nghiệm những lý thuyết mới mà mình tự khám phá ra. Mặt khác thâu tóm thêm hàng loạt các bí quyết của các đối thủ ở các nước lân cận. Có điều đáng chú ý là các tay cờ giang hồ quốc tế thường chỉ đi một mình theo kiểu “đơn thương độc mã”, không mấy dắt theo bầu đàn thê tử, thậm chí cả các đệ tử ruột họ cũng ít cho theo. Thật ra ai cũng biết cờ là môn không bao giờ chơi đồng đội, cờ là thế giới riêng của từng cá nhân đơn lẻ, khác hẳn với các môn thể thao khác như bóng đá, bơi thuyền… Lý do thông thường họ hay đi một mình là để gọn nhẹ, thích thì ở, không hửng thú thì đi, thoắt ẩn thoắt hiện như thế hợp với bản tính giang hồ của họ hơn.

Nhưng không phải giang hồ chỉ có một loại đích thực đánh để lấy danh hay lấy tiếng một cách “hợp pháp” như vậy. Còn có loại thứ hai là các tay cờ giang hồ không trống giong cờ mở như trên, mà âm thầm hơn, nghĩa là chỉ chú trọng vào việc mưu sinh. Họ vừa đi du ngoạn vừa kiếm sống, tức là đánh sao cốt kiếm tiền. Làng cờ cũng vẫn chấp nhận họ, bởi vì như ta cũng là sòng phẳng, đường hoàng. Trình độ của họ rất cao, nhưng họ ít khi ra mặt mà cứ tẩm ngẩm tầm ngầm, nhưng khi đối thủ nhận ra được thì túi đã nhẵn mất rồi.

Tuy nhiên cái gì cũng có thêm mặt trái của nó. Đó là loại thứ ba gồm những tay cờ giang hồ giả danh. Mục đích của họ chỉ là trổ các mánh khóe nhằm “móc túi” thiên hạ. Thường họ dẫn theo một đám tiểu yêu hay lâu la, gọi là các đệ tử hay nôm na là đám “cò mồi”. Đám cò mồi có 2 nhiệm vụ: một là khuếch trương thanh thế của “sưu phụ” để khiêu khích kẻ hiếu danh hoặc che đậy tiếng tăm của sư phụ để kẻ ngây thơ sa bẫy. Thứ hai là giúp thầy trong trò cờ gian bạc lận, nhử đối phương vào tròng hay tính kế đánh tháo khi “sư phụ” bị đối thủ cho đại bại. Đã từng có lắm kẻ bị những đòn choáng váng, khuynh gia bại sản chỉ vì máu mê ăn thua với những tay cờ giang hồ gian giảo loại này.

Chưa phân loại

Sau thất bại 3-5 trước máy tính: Tôi học được điều gì

Đó là lời “đúc kết lại” của đại KTQT BORIS GULKO (người hai lần vô địch Mỹ, năm 1975 vô địch Nga, năm 1994 là ứng của viên sáng giá của giải VĐTG, từng chiến thắng nhiều cao thủ thế giới) sau thất bại 3-5 trong 2 vòng đấu với 4 máy tính được xem là mạnh nhất hiện nay: DEEP JUNIOR, DEEP SHREDDER, DEEP FRITZ, HIARCS.

Tuy phát biểu với một giọng nói và khuôn mặt buồn bã, nhưng ông vẫn khẳng định sự tự tin của mình khi tìm ra những mấu chốt để mang lại thắng lợi cho con người khi đấu với máy tính. Ông đã “gói gọn” những kinh nghiệm đó trong ba ý chính:

[b]Điều thứ nhất[/b]: Tôi đã không tìm được cách chơi thích hợp để chống lại chương trình đánh cờ hiện đại. Những kinh nghiệm của tôi với những thắng lợi ở thập niên 90 đã không còn phù hợp ở hiện tại. Tôi nhận ra rằng, một đại kiện tướng muốn thành công phải có sự chuẩn bị toàn diện với nhiều cách thức để chống lại máy tính- một sản phẩm bằng máy hoàn hảo đến mức được mệnh danh là “người cờ” (chứ không phải là “máy cờ”)!

[b]Điều thứ hai[/b]: Bạn không chỉ phải tìm ra được khuyết điểm của máy tính mà còn phải “giải thoát” cho mình tránh xa những cách ứng xử thông thường khi đấu cờ với một con người. Đồng thời, bạn phải “kiêng khem” tất cả những vấn đề liên quan đến tâm lý, bởi vì máy không thể có tâm lý! Hơn nữa bạn phải “kềm chế” việc tìm kiếm những lỗi lầm trong tính toán nước đi của máy vi tính, đơn giản cũng bởi vì đối thủ của bạn gần như không bao giờ có lỗi trong tính toán!

[b]Điều thứ ba[/b]: Chương trình đánh cờ tốt nhất – một trong những chương trình tôi đã từng chơi – có nhiều sức mạnh khác nhau và cũng nhiều khuyết điểm khác nhau. Nếu bạn tìm kiếm được phương pháp để chống lại một chương trình, bạn có thể gặp khó khăn khi đối mặt với các chương trình khác. Do vậy bạn phải tìm kiếm những lối đánh khác nhau để chống lại nhiều chương trình khác nhau.

Suốt giải đấu tôi đã nhìn ra được cách chơi của những máy tính. Vòng thứ nhất tôi thua với tỉ số 1-3, vòng thứ hai hoà với kết quả 2-2, và tôi nghĩ rằng tôi sẽ thắng ở vòng đấu thứ ba. Đó là điều chắc chắn!”

Thật đáng tiếc giải đấu giữa người và máy tính chỉ diễn ra trong hai vòng đấu! Chúng ta không được biết đến vòng đấu thứ ba để biết được lời phát biểu của đại kiện tướng Boris Gulko có độ chính xác bao nhiêu phần trăm!? Dù sao thì tỉ số 3-5 là rất đáng trân trọng vì 4 máy tính chơi cờ mạnh nhất có khả năng tính toán hàng triệu nước đi trong 1 giây, trong khi “lão tướng” Gulko đã “tròm trèm” ở độ tuổi …U.60.

Xem ra chưa biết ai mạnh hơn ai!

Chưa phân loại

Tốt cận năng thắng

Người xưa dạy “Tốt cận năng thắng”. Các bạn chú ý đưa Tốt càng gần Tướng đối phương càng tốt. Tuy nhiên, đối thủ cũng biết nguyên lí này và sẽ tìm cách trục Tốt ra xa. Khi đó bạn cần suy xét kĩ, vì nếu đưa Tốt tránh ra xa thì chiến thắng cũng xa theo. Việc đưa Tốt gần hay xa nhiều khi quyết định Ván cờ thắng hay bại. Hoặc đáng thắng nhanh lại phải kéo dài.

Chúng ta xét một ví dụ lấy từ ván đấu của Liễu Đại Hoa và Ngôn Mục Giang. Đây là cục thế hình thành ở nước thứ 42. Bây giờ đến lượt Ngôn Mục Giang cầm quân bên hậu đi

[game]
FORMAT WXF
GAME Liễu Đại Hoa – Ngôn Mục Giang
RED Liễu Đại Hoa
BLACK Ngôn Mục Giang
FEN 2eak1r2/4a4/4e4/2r5p/4p4/H4R3/4c4/4Ep3/1C2A4/2EAKC3 b – – – 1
START{
DIAG{ #1 BLUE }
42. … B6-7?
}END[/game]
Vi phạm nguyên lí “Tốt cận năng thắng”! Ván cờ sau đó kéo dài đến nước 100 thì Liễu chịu thua.

Bây giờ ta xét nước 42 nên đi thế nào? Nếu suy nghĩ kĩ, bên Hậu nên đi:
42. … X7-6!
Đến đây biên Tiên có thể:
Một là: X4-2, B6.1 , P4.9, B6-5.
Hai là: X4-6, B6-5, T7.5, X3-6!, P4.1, (nếu P4.9, Tg5-6 thắng), Xs-8, bên Hậu thắng nhanh.

Chưa phân loại

Cờ Tướng Nhập Môn: Chương IV Sự phối hợp tác chiến giữa các quân – Xe, Pháo, Mã phối hợp

[b]14. Xe, Pháo, Mã phối hợp[/b]
Ta xem các thế cờ sau:

[b]Thế 1: Bỏ Xe bức Tướng[/b]
[game]
FORMAT WXF
GAME Bỏ Xe bức Tướng
RED Trắng
BLACK Đen
FEN 4k1r2/4ac3/2Ca2H2/R8/9/9/4h4/4p4/3p5/4K4 w – – – 1
START{
DIAG{ #1 RED }
1. X9.3 S5/4 2. P7.2 S4.5
3. P7-3 S5/4 4. X9-6! Tg5-4
5. M3-4 }END[/game]
thắng.

[b]Thế 2: Tám phương vây địch[/b]

[game]
FORMAT WXF
GAME Tám phương vây địch
RED Trắng
BLACK Đen
FEN 1Ceak4/4a2c1/1H2e4/9/9/9/9/8R/3p1r2h/3AK1E2 w – – – 1
START{
DIAG{ #1 RED }
1. X1.7 Tg6.1 2. P8/1 S5.4
3. M8.7 S4.5 4. M7/5! S5/4
/*Nếu Đen đi 4…Tg-1 thì X1/2 thắng nhanh.*/
5. M5.6 Tg6.1 6. X1-4 P8-6
7. X4/1 }END[/game]
thắng.

Chưa phân loại

Cờ Tướng Khai cuộc cẩm nang: Chương I Khai cuộc – mấy khái niệm cơ bản (2)

[b]III. Những cơ sở để đánh giá một thế cờ[/b]

Khi tiến hành một ván cờ, luôn luôn phải đánh giá đi đánh giá lại tình hình diễn biến của nó. Đánh giá không phải chỉ để biết ta đang bị động, cân bằng hay chủ động, hoặc đang ưu thế hay kém phân, mà đánh giá còn để biết những chỗ mạnh, chỗ yếu của ta cũng như của đối phương. Từ đánh giá, nhận định đúng thực chất tình hình thế trận, mới có thể đề ra một kế hoạch chơi tiếp ở giai đoạn sau.

Thông thường, nếu đánh giá tổng quát để biết ai ưu thế, ai kém phân, người ta chỉ cần xem xét hai yếu tố nước tiên và thực lực, còn như đánh giá toàn diện đầy đủ các mặt thì phải căn cứ vào các yếu tố sau đây:

[b]1. Vị trí các quân chủ lực[/b]

Xem xét vị trí các quân chủ lực gồm các quân Xe, Pháo và Mã là để thấy chúng có khả năng kiểm soát các đường ngang, đường dọc hoặc các điểm trên bàn cờ. Nếu các quân kiểm soát được nhiều đường nhiều điểm và có tính cơ động cao thì đó là chúng có vị trí tốt, có thể tiến sang tấn công hoặc cần thiết có thể quay về phòng thủ.

Ở đây không dừng lại sự đánh giá một cách chung mà cần thiết phải đánh giá vai trò, tác dụng từng quân cờ của ta cũng như của đối phương. Khi mới học chơi cờ, ta biết sức mạnh của một Xe bằng hai Pháo hoặc bằng hai Mã cộng với một Tốt. Đó là đơn thuần so sánh sức mạnh vốn có của các quân mà không nói gì đến vị trí của chúng. Nhưng khi tiến hành trận đầu thì các quân luôn đứng ở những vị trí khác nhau, có quân ở vị trí tốt, có quân ở vị trí xấu. Như vậy việc so sánh sức mạnh giữa các quân phải căn cứ vào sức mạnh và vị trí của nó tức là lực và thế của nó. Như nói Xe 10, Pháo 5, Mã 4,5; đó là sức mạnh vốn có hay là “lực” của từng quân, còn vị trí của nó đứng sẽ tạo nên một cái “thế” riêng biệt. Ta thấy lực của một quân cờ có thể tăng thêm hoặc giảm đi do thế đứng tốt hay xấu. Trong từng ván cờ cụ thể, ta thấy đôi khi Mã mạnh hơn Pháo hoặc mạnh hơn Xe, thậm chí Tốt có khi mạnh hơn cả Pháo lẫn Xe.

[i]Lạc nước, hai Xe đành bỏ phí
Gặp thời, một Tốt cũng thành công.
(Thơ Hồ Chủ tịch)[/i]

Để giúp người mới học chơi cờ biết được sức mạnh vốn có của các quân, những nhà nghiên cứu đã đưa ra một bảng so sánh như sau:

Nếu khởi đầu lấy con Tốt làm chuẩn để định giá trị sức mạnh của nó là 1 thì các quân khác có giá trị so sánh là:

* Mã 4,5
* Pháo 5
* Xe 10
* Sĩ 2
* Tượng 2,5
* Tướng không định được, vì mất Tướng bị xử thua nên không thể so sánh. Tuy nhiên trong một số trường hợp Tướng cũng có thể trợ công khiến nó có giá trị bằng một trong ba loại quân chủ lực.

Nói Tốt có sức mạnh là 1 nhưng khi đã qua hà phải đánh giá sức mạnh của nó là 2. Trường hợp có hai Tốt qua hà mà chúng liên kết được với nhau phải thấy sức mạnh nó tăng lên, không phải 2 + 2 = 4 mà phải là 4, 5 hoặc 5, nghĩa là tương đương sức mạnh của một Mã hoặc một Pháo. Còn con Tốt đầu cũng phải thấy nó quan trọng hơn các con Tốt khác. Không phải chỉ có các Tốt qua hà liên kết mới tăng thêm sức mạnh mà các quân chủ lực có chỗ đứng tốt, liên kết phối hợp nhau, sức mạnh của chúng cũng được nhân lên nhiều hơn, khác hẳn với trường hợp chúng đứng riêng lẻ, tản lạc. Với bảng giá trị trên cho phép các đấu thủ tính toán thiệt hơn khi đổi quân, nhưng đó chỉ là sức mạnh ban đầu, còn sức mạnh thực tế thì phải xem xét kỹ vị trí của từng quân trong một thế cờ cụ thể. Không thể đổi một con Mã hay lấy một con Pháo dở thậm chí lấy một con Xe dở mà tưởng là lời chất để rồi xổng mất ván cờ.

[b]2. Yếu tố lực lượng[/b]

Lực lượng là một yếu tố quan trọng thường quyết định thắng lợi của ván cờ. Nếu không có những tình huống sơ hở để bị các đòn phối hợp chiếu bí thì thường bên nào hơn quân hoặc hơn chất sẽ giành thắng lợi cuối cùng. Như Xe, Pháo, Mã phải thắng Xe, Mã bền Sĩ, Tượng hoặc Xe, Pháo và một Tốt phải thắng Xe bền Sĩ, Tượng.

Tuy nhiên như trên đã nêu, quân cờ bao giờ cũng có lực và thế cho nên không phải chỉ tính sức mạnh đơn thuần bằng quân số. Điều này giải thích vì sao có nhiều ván cờ đông quân hơn mà thua, ít quân hơn mà chiến thắng, đó là do thế cờ quyết định. Mà thế cờ là do nhiều quân tạo nên, chúng liên kết phối hợp nhau làm tăng sức mạnh của chúng. Do đó yếu tố lực lượng thường được nêu ra sau yếu tố vị trí của các quân.

Thế nhưng cũng không nên cường điệu quá đáng yếu tố vị trí và đánh giá thấp yếu tố lực lượng. Có thể trong giai đoạn khai cuộc và trung cuộc thì yếu tố vị trí các quân giữ vai trò chi phối nhưng khi chuyển sang giai đoạn tàn cuộc thì yếu tố lực lượng càng lúc càng nổi rõ hơn.

Trong khi xem xét yếu tố lực lượng không thể xem nhẹ vai trò của các quân Tốt. Tạm thời một lúc nào đó, các Tốt chưa đóng vai trò gì đáng chú ý, nhưng khi bắt đầu kết thúc giai đoạn khai cuộc, chuyển qua trung cuộc thì các Tốt thường nổi lên như những nhân tố quan trọng, thậm chí quyết định thắng, bại hay hòa trong giai đoạn trung tàn. Nêu điểm này để thấy, ngay trong giai đoạn khai cuộc các danh thủ thường đặt mục tiêu giành thế chủ động và kiếm lời Tốt là tốt lắm rồi.

[b]3. Yếu tố hệ thống phòng thủ[/b]

Đánh giá một thế cờ phải đánh giá cả hệ thống phòng thủ của hai bên. Hệ thống phòng thủ chủ yếu là nói vai trò của các quân Sĩ, Tượng, cả Tốt đầu và 1-2 quân chủ lực bảo vệ, che chở chúng. Nếu chúng được bố trí trong thế liên hoàn, gắn bó chặt chẽ nhau để nương tựa nhau, bảo vệ cho Tướng là một hệ thống phòng thủ mạnh và ngược lại là một hệ thống phòng thủ tồi, có khiếm khuyết.

Một bên có thể hơn về lực lượng nhưng không chắc giành được thắng lợi nếu đối phương có hệ thống phòng thủ vững chắc. Còn một bên tuy lực lượng ít hơn nhưng có khả năng giành chiến thắng do hệ thống phòng thủ của đối phương sơ hở hay sứt mẻ, không đủ sức chống đỡ.

Với kinh nghiệm trận mạc, các danh thủ có nhiều cách công phá các hệ thống phòng thủ, từ tấn công chính diện đến tấn công cánh. Nếu cần thiết, họ bỏ Mã đổi lấy Tượng, thậm chí bỏ cả Xe đổi lấy Sĩ để làm cho thế phòng thủ của đối phương yếu đi rồi phối hợp quân tiến lên chiếu bí. Tuy nhiên không phải bao giờ hi sinh quân để phá hệ thống phòng thủ của đối phương cũng đều giành được thắng lợi. Trong từng thế cờ cụ thể, mới thấy rõ lúc nào hi sinh là đúng, lúc nào hi sinh là không đúng và cũng từ những kiểu tấn công này, những tay cờ chơi thường xuyên có nhiều kinh nghiệm, hiểu sâu bản chất của những hệ thống phòng thủ, phân biệt được thế nào là phòng thủ vững chắc, thế nào là phòng thủ kém hiệu quả. Có nhiều hệ thống phòng thủ, đôi khi nhìn bề ngoài tưởng là yếu kém nhưng lại đảm bảo hiệu quả hơn hết, ngược lại có một số hệ thống phòng thủ với các quân liên hoàn nhưng đó lại là hiện tượng bên ngoài, chỉ vững chắc tạm thời mà thôi; khi đối phương hi sinh quân, đột phá thì toàn bộ hệ thống tan rã rất nhanh chóng. Đây là những vấn đề rất lý thú mà phần sau chúng ta sẽ khảo sát trực tiếp trong những ván cờ minh họa ở chương II và III.